Nghiêm Túc, Cười Nhiều Lên Nào

Chương 21: Đêm giao thừa


10 tháng

trướctiếp

Cuối cùng, thời gian xuất phát thực sự bị trì hoãn, giao thông dọc theo đường cao tốc Bắc Kinh bị tắc nghẽn một cách trì trệ, thậm chí tốc độ mặt trời lặn còn nhanh hơn tốc độ của làn xe cộ như những con rùa bò trên đường cao tốc này. Thấy mình không thể về nhà đúng giờ đã hẹn, anh không còn cách nào khác đành gọi điện thoại về nhà ở nửa đường, nói rằng có lẽ là mình sẽ phải bỏ lỡ bữa cơm gia đình tối nay.

Mỗi lần vào dịp lễ Tết, đường cao tốc không chỉ bị tắc nghẽn một hai giờ đồng hồ, mẹ của Nghiêm Túc dùng giọng nói nhẹ nhàng tao nhã an ủi con trai: “Con đừng vội, lái xe chậm thôi. Em họ con còn nói là máy bay bị hoãn, chắc cũng không về kịp ăn bữa tối, tối nay mẹ và ba con sẽ mang đồ ăn từ khách sạn về cho con, con muốn ăn gì nào?”

Đã ăn quá nhiều vào buổi trưa cùng với Chu Tiếu Tiếu, mặc dù bị tắc đường mấy tiếng đồng hồ nhưng Nghiêm Túc không đói chút nào nên bảo mẹ chỉ cần để lại cho anh ấy một bát canh.

Con trai bị kẹt trên đường cao tốc không thể về nhà, ba mẹ của Nghiêm Túc cũng không vội, họ nắm tay nhau, quyết định không lái xe, chậm rãi đi bộ về phía khách sạn. Ba mẹ của anh đều giảng dạy ở cùng một trường đại học, nhà của anh ấy ở ngay bên cạnh trường đại học, và khách sạn nơi họ dùng bữa tối nay nằm đối diện với cổng phía đông của trường đại học.

Những lúc rảnh rỗi, cả hai luôn thích đi dạo trong khuôn viên trường, cảm thấy khi tản bộ dưới những con đường rợp bóng cây xanh, lắng nghe những giọng ca trẻ trung, cuồng nhiệt ở sân vận động bên cạnh, tâm lý cũng sẽ vui vẻ theo.

Bữa cơm giao thừa chính thức là vào ngày mai, còn tối nay chỉ là buổi tụ họp nhỏ của những người con đang học tập và làm việc ở nước ngoài. Khi nghe nói rằng Nghiêm Túc bị mắc kẹt trên đường cao tốc và không thể quay về, dì hai cười nói: “Anh chị không cần lo lắng đâu, bây giờ Nghiêm Túc đi học cũng khá gần nhà, đi lại bằng đường cao tốc cũng tiện. Đợi đến sang năm cũng giống như thằng con em, đi Mỹ ba năm rưỡi, đến Tết âm lịch mới được về nhà một chuyến, để xem mọi người có nhớ nó không.”

Ba Nghiêm cũng là người hiền lành, lợi dụng việc vợ gỡ bỏ lệnh cấm uống rượu trong Tết Nguyên Đán, ông đã lén uống một chút rượu đỏ, cụng ly với chú hai và cười đáp lại: “Đó là điều không thể tránh khỏi, cô chú nghĩ xem, bây giờ tốt nghiệp ở mấy trường cao đẳng, đại học này, nếu không có kinh nghiệm du học mà muốn kiếm được chút thành tựu thì cũng khó. Là một sinh viên kiến ​​trúc, ra ngoài học thêm cũng không có hại gì.”

Dì hai chỉ biết cằn nhằn, con trai trễ máy bay, thấp thỏm chờ đợi, ghen tị với Nghiêm Túc học tập ở thành phố B, mỗi tháng về nhà một lần cũng không thành vấn đề.

Uống chút rượu đỏ, cùng nhau ăn cơm tối, sau đó bưng bát canh tảo bẹ ngô nóng hổi đóng gói cho con trai, đi dạo qua đại lộ rợp bóng cây trong khuôn viên trường đại học để tiêu hóa thức ăn, sau khi trở về, hai người ngồi xuống. Trong phòng làm việc yên tĩnh, cùng nhau lật sách dưới ánh đèn, đêm 29 cũng khá mãn nguyện đối với ba mẹ Nghiêm Túc rồi.(CaiBap x T Y T)

Đọc xong thì đã gần mười giờ tối, Bố Nghiêm đứng dậy đi một vòng, đi tới giá trưng bày của tủ sách, cúi đầu xem kỹ, nhưng không ngẩng lên, vẫy tay lại sau lưng, cười nói: “Ôi, bà mau lại đây xem đi, hoa thủy tiên lại nở hai đóa rồi này.”

Mẹ Nghiêm kẹp cái đánh dấu trang vào cuốn sách, bước sang đó, nhìn những bông hoa nhỏ màu trắng đang từ từ nở ra giữa những viên sỏi phong cảnh trong chậu trên kệ trưng bày.

Tập trung một lát, hương thơm thoang thoảng của hoa thủy tiên vào mùa đông bay trong không khí sẽ trở nên rõ ràng hơn.

Mẹ Nghiêm nhìn những chiếc vương miện màu vàng kim khẽ rung rinh giữa những đóa hoa nhỏ màu trắng, không khỏi thở dài: “Sang năm sau là Nghiêm Túc không được nhìn nó ra hoa rồi nhỉ.”

Từ sau khi kết hôn, mùa đông nào họ cũng trồng hoa thủy tiên, mỗi lần đều là một chậu hoa màu vàng, đặt trên kệ trưng bày bên cạnh tủ sách, năm nay mùa hoa nở đúng vào dịp tết, trước giao thừa sẽ nở rộ, qua mười lăm tháng giêng lại úa tàn. Khi con trai còn nhỏ, rõ ràng là nó rất mong chờ đến Tết Nguyên Đán và kỳ nghỉ đông, nhưng trước giờ cậu bé chưa bao giờ bày tỏ trực tiếp mà luôn trịnh trọng hỏi bố mẹ khi đang đọc sách trong thư phòng: “Bố mẹ bắt đầu trồng hoa thủy tiên từ khi nào ạ?”

Nhưng điều mà ba mẹ Nghiêm T�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp