Nữ Chính Trong Ổ Cứng Của Tô Tiên Sinh

Chương 30


10 tháng

trướctiếp

Tô Ngôn không vui liếc cô một cái: "Cô thật quá đáng, muốn tôi một mình lột cua để cô chạy ra ngoài sao?"

Đường Phi Nịnh cười với anh một cái: "Cùng lắm thì tối mai tôi nấu món gì ngon cho anh ăn."

Đường Phi Nịnh vừa nói xong liền rời đi, chủ yếu là tại khi nãy vội vã ra khỏi nhà nên cô chưa sửa lại quần áo bên trong, bây giờ cần phải sửa soạn lại một chút.

Vài phút sau, cô đã từ nhà vệ sinh đi ra, trong lòng thầm nghĩ đến con cua của Tô Ngôn, không ngờ vừa đi tới cửa cô liền đụng phải một người, cô khó chịu ngẩng đầu lên: "Anh có...mắt không?”

Từ “mắt” còn chưa kịp phát ra thì cô đã nhìn rõ người trước mặt, cô vội vàng đẩy cửa chạy vào trong.

Lần trước Hàn Binh cho người đến đây, chỉ nhìn thấy có người chứ không có bắt được cô.

Lần này là người đến hôm qua, anh ta theo lệnh bố mình, đến bắt cô về để đính hôn, thực ra trong lòng anh ta cũng không có ý kiến gì, chỉ cần không làm phiền đến việc chơi bời của anh ta, thì cưới ai cũng vậy mà thôi.

Nhưng đừng xấu quá, xấu quá ạnh ta không lấy được.

Đường Phi Nịnh chạy vào phòng, muốn đóng cửa lại, Hàn Binh đã mở cửa đi vào: "Phi Nịnh, em định trốn tôi đến bao giờ?"

Đường Phi Nịnh chạy đến bên cạnh Tô Ngôn rồi ngồi xuống, nắm lấy một cánh tay của anh, quay đầu nhìn về phía Hàn Binh: "Tôi đã nói với anh đến tám trăm lần rồi, tôi không muốn đính hôn với anh, anh bị làm sao vậy?" Anh có hiểu trái tim tôi đã chết từ lâu rồi hay không?

Hàn Binh, người có mái tóc dầu với những lọn tóc như mì sợi, nghe Đường Phi Nịnh nói vậy cũng không hề tức giận, anh ta ngồi xuống, vừa chải tóc vừa cười: “Ồ không sao, tôi từ từ đợi em cũng được.”

Đường Phi Nịnh liếc nhìn Tô Ngôn, nói với anh ta: "Anh không thấy sao? Hiện tại tôi đã có bạn trai, chúng tôi đang sống chung với nhau, anh cũng nên từ bỏ đi thôi, không phải sao?"

Tô Ngôn và Đường Phi Nịnh đều mặc áo len màu xám, như đồ đôi, ai cũng tin là một cặp.

Hàn Binh nhún nhún vai, thản nhiên nói: "Không sao, trước khi kết hôn em muốn chơi bời sao cũng được, đừng mang bệnh tật trở về là được.” Đường Phi Nịnh nghiến răng, nắm lấy một nắm vỏ cua ném tới: "Sao anh không biết xấu hổ thế hả!"

"Tôi cảnh cao anh, tôi thuộc về người đàn ông này! Chúng tôi đã thề ở bên nhau ba đời ba kiếp rồi, không có chỗ cho anh đâu."

Hàn Binh cau mày, vừa rồi anh ta không có nhìn kỹ Tô Ngôn, bây giờ anh ta mới chú ý nhìn Tô Ngôn kỹ một chút.

"Tôi không quan tâm. Mẹ em n�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp