Lén Nếm Thử Quả Vải

CHƯƠNG 46: LÉN NẾM THỬ (03)


10 tháng

trướctiếp

Lúc tới trung tâm thương mại, Lật Chi xuống xe ở lối vào, Cố Cảnh Sâm đi tìm chỗ để xe.

Cô đứng ở bên đường, im lặng rũ mắt, chờ Cố Cảnh Sâm quay lại.

Đột nhiên có một giọng nói được truyền đến.

“Lật Chi?”

Lật Chi ngửa mặt lên, nhìn về phía Phan Dật đang bước ra khỏi cửa trung tâm thương mại.

Đi cùng anh ta còn có những người bạn vừa ăn tối cùng.

Phan Dật vừa cười vừa đi tới, nói lời chào: “Hi, thật trùng hợp.”

Lật Chi lễ phép mà cười lạnh nhạt nói: “Ừ.”

“Em đến đi mua sắm à?” Phan Dật nhìn thấy cô ăn mặc gợi cảm nhưng lại có phần trang trọng, không nhịn được hỏi dò: “Một mình sao?”

Lật Chi lắc đầu, trong lòng có hơi lo lắng.

Cô sợ rằng lúc này Cố Cảnh Sâm đột nhiên đi tới.

Vì thế ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía Cố Cảnh Sâm đỗ xe, giọng nhẹ nhàng trả lời Phan Dật: “Không phải, tôi đang đợi người.”

Cô không nói đang đợi ai, Phan Dật cũng không nên tìm hiểu quá nhiều.

Kỳ thật lúc Lật Chi nói ra một câu mơ hồ rằng cô đang đợi ai đó, trực giác Phan Dật liền mách bảo rằng cô đang đợi người mình thích.

Lật Chi đã thấy Cố Cảnh Sâm.

Anh đang đi về phía bên này.

Cô hoảng hốt nháy mắt liên tục, Lật Chi vội vàng mở to mắt và cắn môi.

Cô đứng một chỗ mà chân tay trở nên luống cuống, đầu óc chỉ còn nghĩ được chuyện nếu Cố Cảnh Sâm đi đến, cô nên giải thích thế nào về Phan Dật bên cạnh, người cô chờ là Cố Cảnh Sâm.

Cũng may, dường như Cố Cảnh Sâm có chuyện gì muốn xử lý, dừng lại chỗ cái đèn cách đó không xa, cúi đầu bấm điện thoại.

Phan Dật và bạn anh ta quay lưng về phía Cố Cảnh Sâm và bước đi, khi hai người họ cứ thế đi thẳng cho đến khi biến mất chỗ ngã tư thì Cố Cảnh Sâm mới quay lại  trước mặt Lật Chi.

Anh chưa nói gì, chỉ kéo tay cô rồi đi về phía trung tâm thương mại.

Tuy rằng anh có thể thấy hết cảnh tượng vừa rồi Phan Dật và cô nói chuyện, nhưng Lật Chi vẫn muốn giải thích với anh một chút.

“Người vừa rồi là đồng nghiệp tên Phan Dật.”

“Ừ.” Cố Cảnh Sâm cũng chưa mở miệng, yết hầu phát ra một âm tiết.

Lật Chi cắn miếng thịt mềm trong miệng, không biết nên tiếp tục nói cái gì.

Cô ngoan ngoãn để anh kéo tay dắt đi, bước vào với đủ loại máy lạnh.

Hai người tay trong tay, đi qua từng tầng của trung tâm thương mại, chọn quà cho bố mẹ và bà nội của Cố Cảnh Sâm.

Nhưng Cố Cảnh Sâm không để Lật Chi phải trả một phần tiền nào.

Lúc một tay Cố Cảnh Sâm xách đồ một tay kéo Lật Chi đi thang máy, Lật Chi thấy xấu hổ mà lẩm bẩm: “Vì sao muốn trả tiền thay em…”

Cố Cảnh Sâm cười một cái, hỏi cô: “Em chọn được đồ gì chưa?”

Lật Chi cảm thấy mơ hồ, không hiểu vì sao anh lại muốn hỏi vấn đề này.

Cô ngẩng mặt, nhẹ nhàng đáp: “Đúng vậy, nhưng tiền thì…”

Cố Cảnh Sâm nói: “Vậy được rồi.”

“Để mà nói, của anh cũng là của em, anh trả tiền

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp