Nghe Nói Em Muốn Kết Hôn

Chương 8


10 tháng

trướctiếp

Anh không có nhiều thời gian nên không làm bữa sáng, tắm rửa sạch sẽ xong chuẩn bị đi làm, đang định ra khỏi nhà thì không biết vì sao đột nhiên anh quay lại phòng ngủ xem Ổ Vân Vân. Cô vẫn đang ngủ, cuộn người lại trong chăn như một con nhộng, mái tóc dài xõa sau lưng.

Ngồi ở mép giường nhìn cô hơn mười phút, sau đó anh mới thỏa mãn đến bệnh viện.

Khi đến văn phòng, Trần Việt đã lập một danh sách các kế hoạch ngày hôm nay cho chính mình.

Việc đầu tiên cần làm hôm nay là kiểm tra bệnh nhân bị gãy xương sườn kết hợp với tràn khí màng phổi, căn cứ vào tình hình mà xác định kế hoạch điều trị tiếp theo, tới chín giờ thì cùng với bác sĩ trưởng xuống kiểm tra khu vực điều trị, xem xét tình trạng phục hồi của bảy bệnh nhân đã trải qua phẫu thuật và vẫn còn trong bệnh viện, sau đó thì đi chuẩn bị cho một cuộc phẫu thuật vào buổi chiều, chỉnh sửa luận án và gửi cho phó viện trưởng để xem xét.

Tuy nhiên, điều anh lo lắng nhất vào lúc này là Ổ Vân Vân sẽ ăn gì sau khi tỉnh dậy, anh liếc nhìn đồng hồ, đã bảy giờ năm mươi sáu, có lẽ cô vẫn chưa thức dậy, Trần Việt quyết định gọi điện thoại cho cô một lần nữa vào lúc chín giờ.

Tình trạng của bệnh nhân bị gãy xương sườn đã được cải thiện, thuốc kháng sinh có hiệu quả, tình trạng nhiễm trùng cũng đang giảm bớt, nếu ngày mai vẫn có thể như vậy, tình hình cũng coi như ổn định, Trần Việt cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Phó viện trưởng được coi là một bác sĩ tốt tính, mỗi lần đi vòng quanh khoa đều cố gắng giải đáp thắc mắc của bệnh nhân nên thời gian cũng sẽ lâu hơn.

Khi Trần Việt trở lại văn phòng thì cũng đã gần chín giờ rưỡi. Anh đóng cửa và gọi cho Ổ Vân Vân, giọng nói bên kia đã tỉnh táo: “A lô.”

“Đã ăn sáng chưa?”

“Chưa.”

“Ở quầy hàng nhỏ dưới lầu có bán bánh bao, ngày hôm qua anh mua bánh bao ở đó đấy, chắc là em sẽ thích. Nếu lười ra ngoài có thể gọi đồ mang về.”

“Buổi sáng gọi đồ ăn mang về là một việc xa xỉ. Anh không cần lo cho em đâu. Em sẽ tự lo liệu.”

“Được rồi.” Trần Việt cũng không có nhiều lời cằn nhằn, anh chợt dừng một chút: “Buổi trưa anh sẽ trở về.”

“Anh nghỉ trưa được bao lâu mà trở về?”

“Một tiếng rưỡi, sẽ kịp thôi.”

“Được rồi.” Ổ Vân Vân nói: “Vậy em sẽ đợi anh.”

Sau một hồi trò chuyện, Trần Việt cúp điện thoại, tình yêu có thể khiến người ta sôi trào, giờ cơ thể anh đang tràn ngập tình cảm mãnh liệt.

Sau khi tan sở lúc mười hai giờ, Trần Việt lái xe đến siêu thị trước, mua rất nhiều trái cây, sữa, thịt và rau, sau khi suy nghĩ lại còn mua thêm kem và nước trái cây cho cô.

Anh cũng muốn mua cho cô một số khăn tắm mới và những nhu yếu phẩm hàng ngày khác, nhưng anh không có thời gian, vì vậy anh dự tính sau khi tan làm hai người họ sẽ đi mua cùng nhau.

Ổ Vân Vân thấy Trần Việt trở về với một túi lớn đồ thì rất ngạc nhiên: “Làm gì mà anh mua nhiều đồ thế?”

“Là cho em đấy, đau bụng cũng không cần ăn những món đường nâu cùng hay táo đỏ làm gì, tăng cường dinh dưỡng quan trọng hơn bất cứ điều khác.” Đã hơn 12:40 rồi, thời gian không còn nhiều nữa, Trần Việt không nói nhiều, liền đi thẳng vào bếp.

Ngôi nhà hoàn chỉnh với mọi thứ, cái gì cần có thì đều sẽ có đủ.

Món sườn hầm khoai mỡ trong nồi canh điện thực hiện rất đơn giản, không cần quá nhiều nguyên liệu, sau khi cho nguyên liệu vào và cài đặt thời gian sẽ tự động chuyển sang chế độ giữ nhiệt, buổi chiều cô có thể ăn được.

Ổ Vân Vân quan sát từ phía sau, đôi bàn tay mảnh khảnh và trắng trẻo cầm dao mổ này thật đáng kinh ngạc, với những khớp xương mảnh khảnh mà chỉ cần một động tác là có thể rửa ớt, thái rau, xào rau vô cùng điêu luyện.

Ổ Vân Vân thậm chí còn không thể tham gia giúp anh nhặt tỏi, anh ghét chậm chạp và yêu cầu cô tránh sang một bên để tránh bị dầu bắn vào. Hai bếp ga được bật cùng lúc, một bếp chiên thịt xào sả ớt, một bếp xào rau muống, hai chảo đảo qua xào lại.

“Ai nói anh là người xa cách chứ? Anh vốn dĩ là một người bảo mẫu đấy.” Ổ Vân Vân thán phục: “Không phải bệnh viện thường có cơm trưa sao? Sao anh lại ở đây?”

“Anh muốn ăn cơm với em.”

“Em nghĩ là anh chỉ có thể nấu xong mấy món này thôi, khả năng là ăn không hết nổi.” Ổ Vân Vân chân thành nói: “Anh không cần nấu nhiều món như vậy, không bằng bảo em

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp