Không Làm Thế Thân

Chương 10


9 tháng

trướctiếp

Sự việc diễn ra buổi chiều hôm qua vì Tiêu Mông Mông không có cảnh quay, cũng không đến phim trường nên ngày hôm sau mới biết tin.

Trên cánh tay Nguyễn Tri Vi vẫn còn băng bó, nhưng cô vẫn lặng lẽ đọc kịch bản, cô cũng tự mình trang điểm, sắc mặt có chút tái nhợt, Tiêu Mông Mông nhìn thấy vậy liền cảm thấy rất đau lòng.

Trợ lý của An Duyệt Nhiên tình cờ đi ngang qua họ, Tiêu Mông Mông vừa nhìn thấy trợ lý nhỏ, giọng lập tức lớn hơn: “Vi Vi, để mình nói cho cậu biết, tối hôm qua mình đã xem “Thế giới động vật”. Sau đó mình đã tìm đọc định nghĩa trên Baidu về sói mắt trắng. Sói mắt trắng có nghĩa là không có nhãn cầu, mù quáng và vô nhân đạo. Sói mắt trắng còn là mô tả của những người không biết trả ơn, vong ơn bội nghĩa. Nó loài sói tệ nhất trong các loài sói luôn đấy.”

Giọng điệu của Tiêu Mông Mông chỉ là nói bóng gió, nhưng không ai là hiểu không được nội hàm.

Trợ lý nhỏ không dám quay đầu lại nhìn hai người bọn họ, rụt rè chạy đi.

Thật ra, trợ lý nhỏ cũng có chút hối hận, chiều hôm qua cô đã xem hết toàn bộ cảnh tượng, không ngờ An Duyệt Nhiên lại nhẫn tâm như vậy, Nguyễn Tri Vi ngày hôm qua ngã xuống liên tục, cuối cùng cô không thể chịu đựng được nữa.

Khi đó trợ lý nhỏ chỉ trách Nguyễn Tri Vi không lấy đồ chuyển phát nhanh cho cô ta, khiến cô ta bị mắng, cô ta trong lúc tức giận đã nói ra những lời như vậy, nhưng bây giờ lại khó có thể dừng lại việc này.

“Sói mắt trắng cũng chạy rất nhanh, chắc cũng biết cắn rứt lương tâm rồi.” Tiêu Mông Mông nhìn bóng lưng của trợ lý nhỏ, châm chọc nói.

Nguyễn Tri Vi liếc nhìn trợ lý nhỏ, quay đi và bình tĩnh nói: "Đừng giận cô ấy."

“Cậu không tức giận sao?” Tiêu Mông Mông thì càng nghĩ càng tức giận: “Cậu cứ đối tốt với cô ấy như vậy, trong đoàn phim không ai nguyện ý giúp cô ấy, chỉ có cậu giúp cô ấy, vậy mà cô ấy gần như coi cậu là chân sai vặt luôn rồi?

"Không đáng để cậu phải tức giận về cô ấy." Nguyễn Tri Vi bình tĩnh nói.

Nói xong những lời này, Tiêu Mông Mông cũng tỉnh táo lại, đúng thật với loại người này không cần phải tức giận, cô ta không đáng để cô tức giận.

Nói cách khác, Tiêu Mông Mông ngày càng nhận thấy sự tương phản trong Nguyễn Tri Vi, mới đầu nhìn có vẻ thanh tú và dịu dàng, nhưng thực chất cô rất bướng bỉnh, trong cô có một sự ngoan cường khó có thể diễn tả được.

Bình thường Nguyễn Tri Vi sẽ bao dung thế giới này với lòng tốt nhất có thể, khoan dung và dịu dàng, và không bao giờ mất bình tĩnh, nhưng một khi đã làm điều gì đó thật  sự tổn thương đến cô, cô sẽ nhanh chóng dứt ra và xa lánh.

Một người vừa mềm mại, dịu dàng nhưng cũng rất cứng rắn như vậy là hiếm của hiếm.

Tô Ngự lúc này mới thay quần áo, cảnh quay hôm nay của anh đều là cảnh đánh nhau, anh mặc quân phục màu xanh đậm, đi đôi giày đen trong quân trang chuyên dụng, dưới chiếc mũ là khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, bước tới đứng lên bên cạnh Tiêu Mông Mông và Nguyễn Tri Vi.

Tiêu Mông Mông gần đây cũng đã quen với Tự Ngự, vì vậy cô liền nói đùa: "Thật đẹp trai, Lư chỉ huy."

Tô Ngự không trả lời, anh mò mẫm lục tìm một lúc dưới áo choàng, lấy ra một tuýp thuốc mỡ, đặt trước mặt Nguyễn Tri Vi : “Tôi có một người bạn là bác sĩ, loại thuốc mỡ này bạn tôi giới thiệu là có thể dùng được trên cánh tay."

Khi nói chuyện, anh ấy hơi hướng ánh mắt đi chỗ khác và không nhìn thẳng vào mắt Nguyễn Tri Vi.

Nguyễn Tri Vi hơi sửng sốt.

Có lẽ là sợ cô từ chối, Tô Ngự đẩy thuốc mỡ về phía cô, chỉ để lại một câu "Là nữ diễn viên nên chú ý hơn đến làn da, nếu không sẽ để lại sẹo" rồi mới xoay người rời đi.

Tiêu Mông Mông nhìn thấy rõ ràng vành tai của Tô Ngự đỏ lên một cách bất thường.

"Vi Vi, tớ nói cho cậu biết một chuyện, tớ cảm thấy Tô Ngự trong lòng đã bị cậu quyến rũ rồi."

Tiêu Mông Mông chống cằm nhìn bóng lưng Tô Ngự, nghiêm túc nói.

"Nó chỉ nên là một sự quan tâm giữa những người bạn."

Tiêu Mông Mông chọc trán Nguyễn Tri Vi: "Cậu không nghĩ anh ấy sẽ bôi thuốc mỡ cho tớ nếu tớ ngã sao, sẽ không bao giờ, à mà quên đi, tớ sẽ không nhiều lời nữa, cậu cứ chờ mà xem."

Nguyễn Tri Vi nhìn thuốc tuýp mỡ trên bàn, một lúc lâu không nói gì.

Những cảnh đánh nhau của Tô Ngự rất đẹp trai, sạch sẽ và gọn gàng, mọi động tác đều rất điêu luyện và dứt khoát, khi anh ấy hòa vào khung cảnh, có vẻ như anh ấy chính là Lư Lăng kiêu ngạo và đẹp trai.

Khi Nguyễn Tri Vi và Tiêu Mông Mông đang quan sát bên cạnh, họ vẫn có thể nghe thấy đạo diễn đang khen ngợi Tô Ngự: "Ngày nay, các ngôi sao trẻ khi diễn mọi thứ đều cần phải sử dụng đến diễn viên đóng thế, nếu kh�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp