Hạc Lai Khuynh Thời

CHƯƠNG 24: AO CÁ


9 tháng

trướctiếp

Sáng sớm hôm nay Cố Thời Khuynh dậy sớm như thường lệ để đi chạy bộ cùng anh, sau đo scar hai người lại cùng đến Tư Kiệm Hiên ăn cơm.

“Dì ơi, cho con một bánh bao củ sen và một sữa đậu nành.” Đến lượt Cố Thời Khuynh, cậu nói với dì lấy cơm của căng tin như vậy.

“Haizz, cậu nhóc gầy như vậy, dì cho con thêm một cái màn thầu nữa. Ăn nhiều vào, tranh thủ phát triển chiều cao!”

Hình như người dì này mới tới đây, thấy Cố Thời Khuynh có vóc dáng nhỏ bé, thấp hơn các sinh viên khác một cái đầu thì không kiềm được đau lòng cho cậu, bèn lấy thêm cho Cố Thời Khuynh một cái màn thầu.”

“Dạ? Cái này…”

“Phụt, A Khuynh, đó cũng là lòng tốt của dì, nhận đi em.” Cố Thời Hạc xếp hàng sau cậu không nhịn được cười, nói với cậu.

“Vậy con cảm ơn dì ạ.” Cố Thời Khuynh lấy bữa sáng của mình xong thì tự quét mãn thanh toán tiền.

Hai người vừa ăn bữa sáng vừa đi tới phòng học. Bởi vì học cùng một chuyên ngành nên phòng học của hai người đều ở toà dạy học chuyên ngành của học viện kỹ thuật thông tin. Chỉ khác mỗi tầng, còn lại đều tiện đường.

Cố Thời Khuynh ăn chậm nhai kĩ, giải quyết xong một chiếc bánh củ sen và một ly sữa đậu này, sau đó lại gặm thêm một nửa cái màn thầu miễn phí. Cậu ăn xong, có chút bất đắc dĩ xoa bụng mình nói với anh: “Anh ơi, em no rồi, ăn không vào nữa. Nhưng mà còn nửa cái màn thầu nữa, làm sao bây giờ đây?”

“Ừm…” Cố Thời Hạc suy nghĩ nghiêm túc.

“Hay là A Khuynh để dành đi, đợi khi nào em học xong rồi, chúng ta sẽ cùng đến hồ Hy Nguyệt cho cá ăn, có được không?”

“Dạ được, em vẫn chưa cho cá koi ăn.”

“Vậy em tan học xong thì đến hồ Hy Nguyệt, anh đợi em ở đó, không gặp không về.”

“Vâng!”

Cố Thời Khuynh tan học xong, lập tức chạy đến hồ Hy Nguyệt. Từ đằng xa, cậu đã nhìn thấy bóng dáng anh đang ngồi trên bãi cỏ bên bờ hồ Hy Nguyệt chờ cậu.

Trong một thoáng nào đó, Cố Thời Khuynh cảm giác tất cả cảnh vật xung quanh mình - những cây liễu bên bờ, lau sậy bên hồ, hoa loa kèn màu tím nở rộ trong hồ, nước hồ xanh lục đều ảm đạm thất sắc. Tất cả chỉ còn lại một bóng hình màu trắng đang ngồi trên bãi cỏ bên hồ còn lại trong mắt cậu.

Cố Thời Khuynh vừa nhìn thấy anh, lập tức chạy qua chỗ anh.

Người ngồi trên mặt cỏ lúc này giống như có tâm linh tương thông, ngẩng đầu lên, quay sang bên này nhìn lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Cố Thời Hạc đứng dậy, vỗ nhẹ vào cơ thể đang thở hổn hển của Cố Thời Khuynh, buồn cười nói: "Em vội thế sao? Anh của em không chạy đi đâu mất đâu mà sợ, ngồi xuống đi.”

Sau khi giúp Cố Thời Khuynh bình tĩnh lại xong, hai người đi đến bên hồ ngồi xuống. Cố Thời Khuynh lấy nửa cái màn thầu còn sót lại

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp