Hạc Lai Khuynh Thời

CHƯƠNG 29: LEO GIƯỜNG


8 tháng

trướctiếp

Cố Thời Hạc rất muốn xem cậu em trai không cùng huyết thống nhà mình sẽ theo đuổi người anh tự xưng “cũng không phải dễ theo đuổi như vậy” như thế nào.

Vì vậy mấy ngày nay, Cố Thời Hạc ngày nào cũng nhận được “bữa sáng tình yêu” Cố Thời Khuynh mua cho anh.

Không có món nào nhất định. Hôm nay là bánh cuốn, ngày mai bánh canh cua, ngày kia bánh tôm chiên…

Anh có thể nhìn ra được cậu em trai không cùng huyết thống của mình đến các cửa hàng lâu đời từ sớm để mua. Trước đây Cố Thời Hạc cũng từng đi mua ở những chỗ này. Anh biết nếu muốn mua đồ ăn ở những chỗ này thì phải đến sớm, ngoài ra còn phải xếp hàng, đi muộn một chút là hết slot. Vì thế dù rất thèm ăn nhưng vì ngại phiền nên anh cũng thôi.

Anh không ngờ rằng em trai nhà mình lại thực hiện mong muốn ngày nào cũng được ăn những thứ đó của anh.

Đúng là cậu đang làm khó anh.

Thế nhưng dù sao cũng là đồ anh thích, không ăn lại phí. Vì vậy Cố Thời Hạc cũng yên tâm thoải mái mà ăn.

Ngoài ra, cậu nhóc đó không có tiết học sẽ đến thư viện cùng anh, thỉnh thoảng mang trà sữa cho anh, cuối tuần mời anh đi ăn tối.

Ngoài ra còn tặng anh giày chơi bóng, kem cạo râu, tiểu thuyết trinh thám, đủ loại quà.

Ngoài ra, ngoài ra, đó là…

Mỗi ngày thức giấc, Cố Thời Hạc đều nhận được một bức ảnh tự sướng của cậu em trai không cùng huyết thống. Vốn dĩ Cố Thời Khuynh đã rất đẹp, lúc chụp ảnh điều chỉnh góc chụp thật cẩn thận khiến cậu càng đẹp hơn. Thế nhưng, ảnh chụp có khi là một bàn tay trắng nõn, có khi là hình chụp xương quai xanh, có khi lại là một đôi chân trắng nõn mềm mịn, vừa nhìn là biết Cố Thời Khuynh chụp các bộ phận trên cơ thể mình.

Cố Thời Hạc nhìn thấy mấy bức ảnh cậu chụp: “...”

Cậu đang làm gì vậy? Quên đi, cứ lưu ảnh trước rồi tính sau.

Vì thế hôm nay, lúc đang ngồi ôn bài cùng nhau, Cố Thời Hạc cuối cùng cũng không nhịn được, nói: “A Khuynh, đây là cách em theo đuổi sao?”

Cố Thời Khuynh: “Có vấn đề gì không anh?”

“Không có gì, khụ khụ, em ôn bài đến đâu rồi?”

“Vẫn ổn, có thể đảm bảo rằng em sẽ không trượt môn.”

“Vậy em vẫn nên tập trung vào việc ôn tập nhiều hơn.”

“Dạ… em biết rồi…”

Kỳ nghỉ tết Nguyên Đán năm đó, hai người về nhà, trải qua kỳ nghỉ ngắn hạn này ở nhà.

Vào buổi tối đầu tiên của kỳ nghỉ, Cố Thời Khuynh ôm gối của mình, nhẹ nhàng gõ cửa phòng Cố Thời Hạc.

Dưới trường hợp cậu đã chắc chắn rằng sẽ không đánh động đến cha mẹ.

Tuy đã biết là cậu em trai không cùng huyết thống của mình, Cố Thời Hạc vẫn mở cửa cho cậu: “A Khuynh? Sao thế?”

Sau đó, anh nhìn thấy chiếc gối trên tay cậu, lập tức hiểu được chuyện gì bèn khoanh tay, lẳng lặng nhìn cậu.

“Anh ơi, em ngủ một mình không được, muốn ngủ với anh.”

Nhìn đi, anh đã đoán trước được rồi.

Nếu là trước đây, Cố Thời Hạc có khả năng sẽ mềm lòng đồng ý, nhưng bây giờ cậu nhóc này đã trưởng thành, lại còn ôm loại tình cảm kia với mình, d�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp