Đầu Quả Tim Có Một Mỹ Nhân Ốm Yếu

Chương 25


9 tháng

trướctiếp

Nhưng cố tình người trong cuộc lại không cảm thấy Ma Tôn đại nhân hung dữ chút nào.

Chàng ngược lại còn thấy hắn rất tốt, thuộc về loại rất dễ ở chung, hoàn toàn không chung một tần số với đông đảo chúng tiên.

“ Tiên, Tiên Tôn....” Vị nữ tu kia run run, khó khăn nuốt xuống một ngụm nước bọt,” Ngài thật sự sự không......không bị ép buộc sao?”

Giang Chiết Liễu kiên nhẫn giải thích hai câu, biểu tình bình thản vô cùng. Chàng tưởng là có lẽ vì ngày trước đã quá lạnh lùng, lại ít nói chuyện, nên mới khiến bọn họ sợ hãi như vậy.

Nhưng thực ra không phải bọn họ sợ hãi chàng, ngược lại một đám đều thèm muốn chàng đến bệnh, đầu óc đều liên tưởng mấy chuyện xấu xa, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, đũa mốc mà chòi mâm son.

Lời giải thích của Giang Chiết Liễu, cộng thêm đại ma đầu hung thần ác sát đứng cạnh, nghe thế nào cũng không thể tin tưởng. Nhưng bọn họ lại không thể làm gì, đành lần lượt cáo lui, trước khi đi còn không quên cảm tạ ân tình của Giang Tiên Tôn ngày trước.

Chờ mấy tiểu môn phái rời khỏi xong, Minh Tịnh thiền sư bước lên, hắn chỉ ngâm tụng một câu phật hiệu, sau đó đem một cái phật châu thiêm đưa cho Giang Chiết Liễu.

Sư phụ Minh Tịnh, cũng chính là trụ trì đời trước của Lan Nhược Tự đã từng cùng Giang Chiết Liễu luận đạo cả đêm, chẳng qua đối phương đã sớm viên tịch hơn 300 năm trước rồi.

Giang Chiết Liễu từng chăm sóc Minh Tịnh, cũng coi như là nhìn hắn một đường lớn lên. Chàng cầm phật thiêm, vuốt ve một chút, nhỏ giọng đọc câu chữ khắc bên trên.

Thiên thu hàn sơn tuyết, chưa chịu phó đêm minh.

Trường đuốc truy mộ đán, thân mộng hai trước minh.

Không đợi Giang Chiết Liễu mở miệng, Minh Tịnh nói ngay:” Tiểu tăng vì tiền bối suy đoán mấy ngày, mới mang thiêm này đến.”

Hắn quay đầu nhìn Văn Nhân Dạ, lại thu hồi tầm mắt, có chút bất an nói:” Tiền bối rất giỏi giải sâm, tiểu tăng không dám nhiều lời, chỉ mong tiền bối có thể bảo trọng thân thể.”

Giang Chiết Liễu cầm linh thiêm, nói:” Làm phiền ngươi. Lòng ta hiểu rõ, quay về đi.”

Minh Tịnh thiền sư đối chàng làm một cái lễ, niệm phật hiệu, sau đó mới rời đi.

Sau đó hai vị hộ pháp Thiên Cơ Các cùng trưởng lão Lăng Tiêu phái cũng lần lượt cáo biệt, đại điện lập tức trở nên thanh tịnh, cũng chỉ còn lại Kim Ngọc Kiệt vẫn lặng im như cũ, lão giả đứng sau vỗ nhẹ vai hắn, Kim thiếu các chủ thấp thỏm tiến lên, khom mình hành lễ nói:”.... Tiền bối.”

Một tiếng “ tiền bối” còn chưa nói xong, tiếng ho của lão giả đã chen ngang, hắn liếc nhìn Văn Nhân Dạ, có chút không cam lòng nhìn xuống.

Hắn quỳ với người đã từng dạy dỗ hắn, hơn nữa còn là người hắn thầm ái mộ đương nhiên không có khúc mắc gì, nhưng quỳ trước Văn Nhân Dạ, hùng hài tử có chút không vui.

“ Ngọc Kiệt hướng tiền bối nhận sai.” Hắn cúi đầu,” Chu Tước chân quân nói cho ta, hơn ma đầu.... Văn Nhân tôn chủ đưa ngươi đến Ma giới, ta nhất thời lo lắng, chỉ nghĩ tìm cách đưa ngươi trở về, mới ....”

Hắn và Liệt Chân là nhất trí đồng lòng, chẳng qua chưa kịp gửi thư khiêu chiến cho Văn Nhân Dạ, đã phát hiện Giang Chiết Liễu không bị đưa đến Ma giới, mà là ở Đan Tâm Quan chữa trị.

Tin tức này truyền ra, hắn lập tức bị phụ thân xách đến đây bồi tội, mắng chửi hắn nguyên một đêm. Nói đầu óc hắn chắc hỏng rồi, đều đem thanh danh của Giang Chiết Liễu vấy bẩn hoàn toàn. Hiện tại cho dù Tiên Tôn cùng con ma kia không có gì, chỉ sợ toàn Tu Chân giới cũng không tin, gió động cỏ lay cũng phải khiến bọn họ có mờ ám.

Kim Ngọc Kiệt bị cha hắn nhìn, giờ phút này héo trên mặt đất, tuy rằng nói xin lỗi, nhưng sự chú ý lại đặt trên đôi mắt đối phương, muốn hỏi mà không dám.

Cha hắn Kim Xương Minh, từ lúc Giang Chiết Liễu vớt hắn ra khỏi Minh Hà lập tức coi chàng như phụ mẫu tái sinh, Kim Ngọc Kiệt có tâm tư khác với y cũng không d�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp