Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi

Chương 35:Thuyền? Sầm Lý là thuyền trưởng của cô


8 tháng

trướctiếp

《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Trì Dữu ngơ ngác hỏi: “Cảm ơn gì?”

Sầm Lý cười mà không nói.

Trì Dữu không có thời gian để suy nghĩ xem nụ cười của nam thần có ý nghĩa gì.

Ngoài cửa thực sự không có động tĩnh gì, Trì Dữu lặng lẽ mở hé cửa, phòng khách tối đen như mực, Trì Thiến đã tắt đèn.

Cô thở nhẹ nhõm.

Điều quan trọng nhất bây giờ là tối nay phải làm gì, giữ nam thần lại hay bảo anh đi.

Nhưng cô phải tôn trọng ý kiến ​​của anh, Trì Dữu do dự hồi lâu, nhỏ giọng hỏi: “Chị em về phòng rồi.”

Sầm Lý: “Ừm.”

“Anh có muốn…”

Nhân cơ hội này đuổi đi?C a l an t h a - T Y T

Cô không nói hết nửa câu sau, bởi vì Sầm Lý đã nói xong nửa câu sau thay cô.

"Đuổi anh đi?"

Trì hoãn dữ liệu nhanh chóng phủ nhân: “Không có.”

“Nếu không đuổi anh đi.” Sầm Lý cúi đầu, lại cắn môi cô, dính vào người cô hỏi: “Vậy có nghĩa anh sẽ ở lại đây qua đêm sao?”

"..."

Trái tim của Trì Dữu đập điên cuồng.

Hơi thở dễ chịu của Sầm Lý đang ở gần cô.

Anh trêu chọc khiến cô cảm thấy ngứa ngáy, Trì Dữu mím môi, cho người đàn ông quyền lựa chọn.

"...Tuỳ anh."

Thường phụ nữ sẽ trao quyền lựa chọn cho đàn ông trong những trường hợp như vậy, ý rất rõ ràng.

Sầm Lý mỉm cười, không nói sẽ ở lại hay rời đi, mà thỏa hiệp hỏi: "Anh muốn ở đây chờ một lát, lát nữa đi có được không?"

Trì Dữu không chịu nổi cắn môi.

Trì Dữu không hề ngạc nhiên khi anh nói rằng anh sẽ không ở lại qua đêm.

Lễ phép và phép tắc khắc vào xương tuỷ Sầm Lý khiến cô cảm thấy mình được rất được tôn trọng.

Nhưng anh nói muốn ở trong phòng cô thêm một thời gian nữa.

Chữ “ở” này rất sâu xa.

Có nghĩa anh thực sự không muốn rời đi?

Anh cũng thích cảm giác ở bên cô.

Trái tim cô sôi sục, cô khẽ ừm.

Trì Dữu ngủ trong phòng ngủ nhỏ của ngôi nhà, không lớn bằng phòng ngủ chính của Trì Thiến, hơn nữa cô còn thích trang trí nhà cửa, vì vậy căn phòng ngủ nhỏ chưa đầy mười mét vuông được cô trang trí rất đầy đủ.

Hai chị em mỗi người có một không gian riêng, cô thường ở một mình trong căn phòng này, căn phòng này không lớn nhưng vừa đủ cho thoải mái, ấm áp vừa đủ.

Bây giờ có thêm một người đàn ông trong phòng, không gian vừa phải ban đầu trở nên chật chội.

Sự lạnh lùng của anh như màu đen, trắng và xám có phần không phù hợp với phong cách của căn phòng ngủ nhỏ này, chính sự tương phản về thị giác và cảm giác chồng lên nhau khiến Trì Dữu hạnh phúc.

Rõ ràng không hợp nhưng như thể anh phải xuất hiện trong phòng cô.

Giống như mơ vậy.

Trì Dữu nhìn thấy anh ngồi trên tấm ga trải giường kiểu hoa nhỏ của cô, nhưng cô lại sợ anh nhìn ra suy nghĩ nhỏ nhoi của mình nên đành phải nhịn.

Cô không có thứ gì khiến cô tự tin, chỉ có đôi tay của cô rất giỏi vẽ.

Bởi vì cô vẫn nhớ rõ rằng anh đã từng nói cô, người học nghệ thuật rất giỏi, vì vậy Trì Dữu quyết định cho anh xem một số tác phẩm luyện tập ngày thường cô hay vẽ.

Tuy là luyện tập, nhưng Sầm Lý không phải người chuyên nghiệp, đôi mắt của một người bình thường không có nhiều chi tiết, vẽ mà, đẹp là được.

Trì Dữu lấy máy tính bảng cho anh xem, tất nhiên, cô chỉ cho anh xem một số ảnh luyện tập, không cho anh xem hình lấy anh làm mẫu.

"Đây là công viên Vịnh lần trước chúng ta đến, anh có thấy không?"

Sầm Lý ậm ừ: "Em vẽ đẹp quá."

Hi hi.

Trì Dữu cho anh xem một vài bức tranh khác,  Sầm Lý nói: "Em rất thích vẽ hoàng hôn."

“Bởi vì em thấy hoàng hôn có màu sắc đậm, phon

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp