Thông tin truyện

Bạch Đầu Muốn Gặp Giang Nam

Bạch Đầu Muốn Gặp Giang Nam
Đang ra8 tháng
784621
12345
Đánh giá: 5/5 từ 4 nhận xét

Tên truyện: Bạch đầu muốn gặp Giang Nam.

Tác giả: Cơ Trí Vĩ Đại Đích Nha Xỉ

Editor: Nhà Của Hạ ( Team thuộc Ethereal)

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , SE , Tình cảm , Hào môn thế gia , Trạch đấu , Cung đình hầu tước , Thị giác nữ chủ.

Giới thiệu:

Vương Hiến Chi x Hi Đạo Mậu

Đệ nhất thế gia Vương tử x Tiền thê là bạch nguyệt quang

Khúc dạo đầu: Hoa chi xuân mãn

Ở Hội Kê mọi người đều biết đệ nhất thế gia Vương tử Vương Hiến Chi khi còn niên thiếu đã đem lòng nhớ thương thanh mai của mình.

Năm tuổi, chàng ôm người từ trên cây đào xuống, cũng từ đó trong viện của chàng luôn có một cây đào núi.

Sáu tuổi, chàng ghé tai vào đầu tường nghe nàng xướng khúc “Kiêm gia”.

Bảy tuổi, chàng treo hoa đăng toàn bộ Hi gia, mỗi mặt hoa đằng đều vẽ nàng.

Tám tuổi chàng khắc một con búp bê gỗ rất giống nàng, chỉ có thể kiếm cớ là huynh trưởng đem đến cho nàng.

Mười lăm tuổi khi đã có thể chính thức gặp mặt, nàng đến trước mặt chàng hỏi: “Ngươi là ai?”

Vương Hiến Chi thở dài. Nhưng chờ nàng vừa bước qua lễ cập kê, chàng lập tức cưới nàng về nhà.

Hoa chăm từ bé, cũng không thể để nhà người khác được hời!

Đỉnh cao: Trăng tròn treo đỉnh đầu

Từ bé Hi Đạo Mậu đã là tiểu công chúa của gia đình.

Là nữ nhi duy nhất trong gia đình, mẫu thân toàn tâm toàn lực yêu thương chăm sóc nàng. 

Huynh trưởng đi học bên ngoài, Thái thị bỏ bớt một nửa hành lý của huynh: “Nhi tử phải chịu khổ mới có thể trưởng thành.”

Khi đến lễ cập kê của nàng mẫu thân tặng cho nàng nguyên một bộ trang sức vàng ròng: “Nữ nhi khi trang điểm, trong một tháng không thể bị trùng trang sức.”

Sau khi thành thân, đệ nhất Tài nữ của Hội Kê– Tạ Đạo Uẩn là tẩu tử của nàng, cô mẫu nhìn nàng từ bé đến lớn trở thành bà bà của nàng. 

Khi ấy Hi Đạo Mậu lười biếng nằm ở Vương gia đình viện, tặc lưỡi nói: 

“Cuộc sống bây giờ không khác gì khi vẫn là một cô nương.”

Lụi tàn: Khung cảnh điêu tàn

Cuộc sống tươi đẹp của Hi Đạo Mậu dừng lại ở năm nàng hai mươi tuổi.

Một năm này, phụ mẫu qua đời, huynh trưởng bị lưu đày, nữ nhi của nàng sinh non mà mất, còn chính nàng thì bị trúng độc.

Một năm này, quan tài nhà nàng cùng đoàn đón dâu của Vương Hiến Chi lướt qua nhau.

Một năm này, nàng trải qua muôn vàn khó khăn liền hiểu ra đạo lý quan trọng nhất cuộc đời: càng gần nam nhân cuộc đời càng bất hạnh!

Chằng qua nàng hiểu ra đạo lý này quá muộn, chờ đến ngày nàng được đả thông hai mạch nhâm đốc, những người nàng yêu nhất đều đã không còn trên đời.

Khi mặt trời sắp lặn, nàng nằm dưới cây hoa anh đào, hồi tưởng lại ba người bước qua đời mình mà không ngừng thở dài.

Một người là thanh mai trúc mã, mọi người đều nói hai người là duyên trời tác hợp, nhưng từ khi gả cho hắn, Hi Đạo mậu một ngày cũng không hạnh phúc. Có thể thấy vị đạo sĩ giang hồ kia lừa nàng.

Một người là kẻ cướp, cả hai lần kiếm đã đặt trên cổ nàng nhưng chưa từng tổn hại nàng. Sau này, khi nàng đi Giang Bắc, hắn đều đứng dưới cây hoa đào tiễn nàng.

Người cuối cùng, nàng cũng không rõ rốt cuộc y là ai? Lần đầu tiên gặp mặt, y là đạo sĩ, lần thứ hai gặp lại y lại là dược đồng, cuối cùng y lấy danh nghĩa Hoàn Ôn mà thừa kế tước vị, sau đó y lật đổ hoàng đế, chính mình lên ngôi kiến tạo gia quốc. Y đổi tên thành Hoàn Kính, chính là để kỷ niệm tình yêu đơn phương dành cho Hi Đạo Mậu.

Cuộc đời Hi Đạo Mậu mà nói có chút đối lập với người tỷ muội Dữu Chiêu, nàng vẫn cảm thấy: nếu không có nam nhân, nàng có thể sống vui sướng hơn nhiều!

Đáng tiếc khi nàng hiểu ra thì đã quá muộn, tóc nàng đã chuyển hoa râm. 

Lời hứa cuối cùng của nàng ở nhân gian: “Kiếp sau nguyện làm cây cỏ, không vào gia tộc!”

Đây không phải bi kịch của hai nàng, mà là toàn bộ Đông Tấn sĩ tộc. Bọn họ dựa vào thời kỳ đen tối mà thành tài, cũng vì thời đại đen tối này trả giá.

Vì vậy, không một ai may mắn tồn tại.