Bởi vì Chu Chức Trừng đang bị thương
ở chân, hoạt động đi khảo sát trung tâm giáo dưỡng thanh thiếu niên vì thế cũng
bị hoãn lại đến tuần sau, hai ngày nay cô ở văn phòng luật soạn thảo tài liệu
và tư vấn một số vấn đề nhỏ nhặt.
Mấy ngày hôm trước Hà Khai Luân dẫn
theo vợ về nhà mẹ đẻ uống rượu mừng của bà con, lúc này đang mang theo kẹo cưới
cùng hoa quả thân thích ở nông thôn đến văn phòng luật sư, sự nghiệp của ông
vốn không mạnh mẽ nên cũng không tham vọng gì nhiều, cũng đã suy tính đến
chuyện về hưu sớm, đôi lúc chỉ thỉnh thoảng giả bộ làm đại lão đi ra nhận một
hai vụ án.
Diệp Bạch đun nước sôi, chuẩn bị pha
trà, Hà Khai Luân lấy một túi trà nhỏ ra đưa cho cô ấy, thần bí nói: "Trà
quý giá thân thích cho, chỉ có mấy bao, cô pha cho luật sư bên Minh Địch uống
đi.”
Ông ấy lại liếc nhìn văn phòng, hỏi:
"Trừng Trừng đang làm việc trong đó sao?”
"Đúng vậy."
Ông ấy cũng không hỏi gì nữa, bóc vỏ
một trái bưởi hồng tâm, không nhịn được khoe với bộ ba luật sư bên Minh Địch:
"Mọi người đã bao giờ nhìn thấy loại bưởi hình quả hồ lô này chưa, chúng
có vị vừa chua vừa ngọt, là cống phẩm thời xưa đấy."
Triệu Diên Gia cảm thấy lời này rất
quen thuộc: "Lúc trước luật sư Chu cũng nói có một món ăn gì đó cũng là
cống phẩm.”
"Ở địa phương chúng tôi có rất
nhiều cống phẩm. Hãy nhìn quả nhãn này: lõi nhỏ, thịt trong, giòn và ngọt. ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.