Ngoài cửa
Trung Tây, hai bóng người sóng vai đứng ở ven đường, dẫn hết tầm mắt của người
qua đường.
Khương Loan vừa mới trở lại ký túc xá đã
bị Văn Tinh Trần kéo ra, lúc này vẻ mặt không nói gì, rốt cục nhịn không được
hỏi: "Cho nên chúng ta hiện tại ở chỗ này làm cái gì? Cậu nếu muốn tìm Lộ
Cảnh Ninh thì không thể đến sớm một chút hay sao, hiện tại mọi người đều không
còn ở đây, không cảm thấy đứng ở chỗ này gió hơi lớn sao?”
Văn Tinh Trần chậm rãi nói: "Ai nói
tôi tìm cậu ta?”
Khương Loan: "??? Vậy cậu gọi tôi ra
ngoài để làm gì?”
Văn Tinh Trần nhàn nhạt nhìn lướt qua hắn
một cái: "Tản bộ.”
Khương Loan: "..."
OMG đi dạo!
Hắn có chút đau đầu xoa xoa huyệt thái
dương, không tiếp tục chủ đề này: "Vì vậy, bây giờ chúng ta cứ đứng như
vậy?"
Văn Tinh Trần cất bước: "Tùy tiện đi
một chút.”
Khương Loan không còn cách nào khác, chỉ
có thể không cam lòng tình nguyện đi theo.
Phụ cận Trung Tây Môn cũng không thuộc về
khu vực phồn hoa, mấy năm trước nghe nói từng là căn cứ chế tạo linh kiện quân
sự, sau đó dời đi, chỉ còn lại từng nhà kho ph ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).