Yêu Cả Hai Kiếp

Chương 1 : Anh yêu em nhất


8 tháng


Tiếng bước chân dồn dập mạnh mẽ khiến cô rùng mình, tất nhiên cô biết là ai rồi, xoay người lại bắt gặp ánh mặt lạnh lẽo của anh cô bất giác rùng mình. Người đàn ông cao to mặc áo sơ mi đen mở hai núc cùng với quần tây tôn lên đôi chân dài thẳng tắp. Anh bước lại gần giọng nói hung dữ khàn khàn :
" Tại sao? Tại sao? Em nhất quyết phải ly hôn vậy? Em sống như bây giờ chẳng phải tốt sao? Em nghe theo cái thứ yêu nghiệt đó thật à? Ngoan nào anh không bao giờ bỏ em hết ở lại đây nhé? "
Cô nhìn anh ánh mắt không chút cảm xúc : 
" Anh điếc à? Tôi muốn ly hôn, tôi muốn quay lại với Cẩm Lục anh không có lý do gì để cản tôi, cuộc sống của tôi, tôi muốn tự mình quyết định. Cút ra, ký hay không cũng được nhưng tôi phải đi tôi không yêu anh ,mãi mãi và mãi mãi không bao giờ!! "
Anh cười lạnh lẽo ghé vào tai cô nói nhỏ : " Anh yêu em nhất " nói rồi anh hôn chụt lên môi cô lặng lẽ ký vào đơn ly hôn rồi bước ra khỏi biệt thự, bước ra khỏi cuộc hôn nhân này, bước ra khỏi cuộc đời cô mãi mãi... 
Bùm, tiếng bom nổ vang khắp trời, cô tựa mình nép vào góc tường đen tối, năm ấy nếu không ly hôn với Mặc Xuyên thì cô đâu phải thảm đến mức này. Cô tự trách mình tự trách bản thân sao lại quá ích kỷ quá vô tâm, từ bỏ một người đàn ông yêu cô đến mạng cũng có thể cho cô để cô quay lại với kẻ đã bỏ mình kẻ đã phản bội nhà cô, liệu có đáng không? thanh xuân của cô sẽ hạnh phúc khi ở bên cạnh người đàn ông ấy, luôn che chở, bảo vệ, yêu thương cô vô bờ bến...nhưng...nhưng cô đã từ bỏ thanh xuân tốt đẹp ấy để nghe theo một kẻ điên luôn muốn cô trở thành tay sai của hắn rồi đâm những vết dao tinh thần lên người cô lên tấm chân tình của cô...
Bầu trời hôm nay rất đẹp,đẹp như nụ cười, như khuôn mặt của người con gái ấy đẹp đến khó tả...những giọt nước mắt của cô chảy ra, chảy ra những uất ức, những đắng cay, những sự ngu dốt, hẹp hòi của cô, cô đáng cô rất xứng đáng, cô quá tàn nhẫn, quá hẹp hòi... Ha, ha, ha ha cô cười lớn cười cười cho uất ức cười để sảng khoái cô muốn cười muốn cười thật lớn, muốn dang đôi cánh để bay trên trời, bay trên sự tự do, bay trên con đường cô đã mơ ước, bay đến nơi yên tĩnh, nơi con người yêu thương nhau, nơi gọi là hạnh phúc. 
Ước mơ của người con gái trong sáng và đẹp đẽ, ước mơ nhỏ nhoi khiến người khác đau lòng đã có ai hay, đã có ai biết cô đã sống khổ nhọc như thế nào, họ chỉ trích cô dữ dội, ăn chơi, đeo bám là những thứ họ đánh giá về cô nhưng có ai hay... người con gái đã chịu thiệt đến như thế nào... 
Trinh tiết ư?nó bây giờ quá xa xỉ với cô. Từ khi bước vào cuộc sống của Cẩm Lục cô luôn bị hắn đánh đập, mắng chửi như một con điên để rồi cô mang thai con hắn, hắn tàn nhẫn giết chết đứa con của mình, đến khi đã lợi dụng được cô hoàn thành tâm nguyện của hắn, hắn đã đánh cô đến bất tỉnh,khi tỉnh lại cô nhìn thấy một đám đàn ông,ánh mắt chứa đầy dục vọng ,bọn họ cứỡng hiếp cô dã mang, tàn nhẫn, ngày qua ngày cô luôn phải mang theo thân mình bầm tím, chảy máu... 
Còn anh... anh bây giờ đã là một Chủ tịch danh giá, một người nổi tiếng được mọi người kính trọng, được hàng ngàn cô gái yêu thích, được sống trong hạnh phúc, sống trong tự do... 
Nhìn ra ngoài cửa sổ đàn chim bay lượn, ca hát rất vui vẻ trên bầu trời ấy, bọn chúng tự do ca hát, tự do bay lượn không lo âu, bận tâm việc gì. Cô nheo mắt bước đến bên cửa sổ, cô dùng thân hình mềm yếu của mình điên cuồng đập vào cửa, mặc cho những mảnh thủy tinh đâm vào người, nó rất đau nhưng không đau bằng trái tim cô,không đau bằng tấm lòng của cô, lưng cô chốc lát đã nhuộm một màu đỏ thẫm, mùi máu tanh lan khắp căn phòng. Cô cười nhạt, nụ cười hờ hững trong sáng, cô muốn gặp anh dù là một lần cũng được cô nhắm mắt nở nụ cười rạng rỡ, nụ cười của người con gái đẹp đến mê người, nụ cười của sự giải thoát... 
Reng... reng... reng tiếng chuông báo thức ồn ào khiến cô tỉnh dậy sau cơn say rượu, đầu cô đau nhứt, từ từ mở mắt ra, xung quanh là một căn phòng hiện đại theo phong cách hoàng gia, cô chợt ngẩn người chốc lát ánh mắt chứa đầy sự hoảng sợ và lo lắng. Tiếng chuông vang mãi kéo cô về hiện thực, cô không tin cô không tin, tại sao?tại sao?tại sao? cô lại ở đây?đây là đâu? 
Ánh đèn chùm mờ ảo rọi vào bàn tay mền mại trắng nõn của cô. Thật sự?thật sự mình đã trở về năm trước khi ly hôn không?thật sự đã trở về sao?hàng loạt câu hỏi quanh quẩn bên đầu cô, cô chạy thẳng vào nhà vệ sinh, đứng trước gương là một cô gái xinh đẹp đến chết người, làn da trắng nõn gương mặt xinh đẹp cùng mái tóc dài thướt tha. Cô kinh hãi nhìn mình trong gương, mình...mình...mình đã trở về rồi sao?nước mắt cô bất giác rơi xuống, nước mắt của sự hạnh phúc và mãn nguyện. 
Ra khỏi phòng, một người hầu chạy đến bên cô cất giọng  ảm đạm: " Cô Cố bữa sáng tôi đã chuẩn bị rồi cô xuống ăn một chút đi " cô gái ấy tên là Tố, gương mặt hiền từ chất phát, cô đã hơn bốn mươi rồi. Cố Hy Hy tỉnh lại, cô đoán đúng rồi cô đã trở lại quá khứ thời điểm là hai tháng trước khi ly hôn. Cô bình tĩnh trả lời, giọng nói có phần ngọt ngào của người thiếu nữ :
" Được, tôi xuống ngay " 
Chị Tố mỉm cười rồi đi về phòng ăn. Căn phòng lộng lẫy vô cùng, ánh đèn chùm mờ ảo, cô nghĩ thầm : " Đây mà là biệt thự Mặc sao?nó là lâu đài thì đúng hơn đấy chứ! " 
Ăn uống no say cô nằm xuống chiếc sofa bằng da màu trắng tinh. Vì đây là nhà tân hôn của cô và Mặc Xuyên do nhà họ Cố và Mặc cùng làm nên phong cách rất quý tộc. 
Nằm trên sofa nghĩ đi nghĩ lại cô quyết định sẽ làm thay đổi quỹ đạo của trước kia, cô sẽ sống hạnh phúc bên Mặc Xuyên, sẽ không để nhà họ Cố phá sản. 
Nhưng mà... theo cô nhớ rằng hai tháng trước khi ly hôn cô và Mặc Xuyên đã xảy ra xung đột và từ đó đến ngày cô đưa tờ ly hôn thì anh chưa từng về nhà, hưm... 
Chập tối cô lái xe đến tập đoàn Luxurious. Bước vào cửa cô gặp được thư ký Điềm - là cậu thư ký đặc biệt của anh, thấy cô cậu ta ngạc nhiên hỏi :
" Cô Cố đến đây tìm Mặc tổng sao? anh ấy đang họp chắc một tiếng nữa sẽ xong "
" Cảm ơn cậu tôi sẽ đợi anh ấy "
Đi lên tầng 101,toà nhà này cao 105 tầng nhưng anh chọn tầng 101 vì đây là sinh nhật cô 10-1 thì ra... anh luôn quan tâm và để ý cô từng chút một vậy mà cô lại haizz cô thở dài rồi vào phòng làm việc của anh. 
Ngồi trên chiếc ghế da mềm mại cô lấy điện thoại ra chơi game chờ anh quay về.
Cửa mở ra, nhìn thấy cô đáy mắt anh hơi ngạc nhiên rồi lạnh lẽo trở lại, cô đứng lên : " Hi anh " anh bước đến bàn làm việc lôi cô ra rồi vào làm việc. 
Cô bĩu môi cất giọng : " Anh có ăn gì chưa? Em nấu cho anh ăn "
Anh đang uống nước, nghe cô nói vậy, bao nhiêu nước đều bị anh phun ra hết, anh ho sặc sụa, khi bình tĩnh lại anh hỏi:
" Em? Em nấu ăn? "
" Vâng " 
" Không cần " 
" Không sao đâu, em nấu được mà " 
" Tùy " giọng anh lạnh lẽo không chút cảm xúc, từ lúc cô bước vào phòng, anh chỉ nhìn cô đúng một lần duy nhất. Cô bĩu môi bước vào phòng nghỉ của anh, căn phòng hiện đại đa số làm bằng kính mờ đen, từ đây nhìn xuống có thể nhìn rõ cả thành phố Thượng Hải xa hoa và lộng lẫy. Phòng của anh theo tông màu tối, căn phòng hầu hết là một màu đen huyền bí, bí ẩn xen kẽ với một màu trắng tinh anh, căn phòng rộng 300 m² gồm một phòng ngủ, một phòng sách, một phòng tắm và một phòng bếp. 
Ba mươi phút sau, cô bê một tô mì có đầy đủ trứng, rau, thịt,... vào phòng anh, cô nhìn xung quanh không thấy anh đâu nên quyết định ăn trước, căng da bụng thì trùm da mắt cô nằm ngủ trên chiếc sofa đen . Nửa tiếng sau anh quay về phòng nhìn thấy một màn này, chiếc váy hai dây dài qua đầu gối mang màu đen huyền bí làm tôn lên làn da trắng nõn ngọc ngà của cô, mái tóc dài xõa qua vai, vài cọng tóc dính vào bên má cô làm tăng thêm sắc đẹp của người con gái ấy.
Anh đứng ngây người, người con gái anh yêu hóa ra còn có thể đẹp đến mê người.
 Cảm nhận được ánh mắt nhìn mình cô mở mắt ngồi dậy, chạm phải ánh mắt của anh, ánh mắt phức tạp chứa sự rung động. Anh bình tĩnh lại bước đến bàn làm việc, không gian yên tĩnh lạnh lẽo, cô cất giọng :
" Anh ăn đi, em làm đó " cô tươi cười - nụ cười tươi như hoa làm rung động tim anh. Anh nhìn cô đầy nghi hoặc nhưng rồi cũng tin là cô làm vì phòng nghỉ của anh chỉ có anh mới được vào thôi. 
Anh ăn rất thanh lịch và tao nhã, người đàn ông này có gương mặt thanh tú, mọi mặt anh đều rất hoàn hảo. 
Ăn xong vì anh còn có cuộc họp nên cô ngủ lại phòng nghỉ của anh. 
Hai tiếng sau anh về phòng nghỉ, bước vào phòng ngủ anh nhìn cô, nhìn gương mặt cô lúc ngủ rất đáng yêu và xinh đẹp. Khóe môi anh nhếch lên, anh đi tới nằm cạnh cô, ngón tay thon dài chạm vào gương mặt mềm mại của cô.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play