Tróc Quỷ Ký

CHƯƠNG 35: THUẬT THÔNG LINH


7 tháng

trướctiếp

Việc ma quỷ quấy phá căn biệt thự này đã hoàn toàn được giải quyết, ngày hôm sau Dương Thiên đặc biệt làm một mâm cơm rượu, coi như là tiệc cảm ơn.

Trong buổi tiệc cảm ơn, vợ chồng Dương Thiên tiếp đãi tôi vô cùng nhiệt tình đồng thời còn đưa cho tôi một túi văn kiện căng phồng. Tôi mở túi văn kiện ra xem, mẹ ơi từng xấp một toàn là ông Mao.

Nói thật thì mắt tôi lúc đó đã sáng rực lên rồi,  kể từ khi tôi sinh ra đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhiều tiền như vậy.

Tôi liếc nhìn qua một cái, không khỏi ngơ ngác, chỉ thấy trong túi văn kiện vậy mà có 6 xấp tiền, hiển nhiên là 60.000 tệ.

Tôi hỏi:

“Anh Dương, có phải anh đưa thừa tiền rồi không?”

Dương Thiên cười đáp:

“Bởi vì cậu đã giúp con gái tôi nên trả thêm 10.000 tệ, còn hy vọng tiên sinh không chê ít”

Quả nhiên là 60.000 tệ, nghe thấy câu này tôi bèn lấy một xấp tiền ra, nói với anh ấy là lúc trước đã nói rõ là 50.000 tệ thì chỉ lấy 50.000 tệ, huống hồ tôi giúp con gái anh ấy không hề vì tiền.

Thật ra, đối với tôi, 50.000 tệ đã rất nhiều rồi, phải biết đổi lại thành trước kia tôi đi làm, vậy cũng phải hai ba năm đó. Nhưng hiện tại, mới có hai ngày đã kiếm được 50.000 tệ phí lao vụ, đây là điều nằm mơ tôi cũng không nghĩ đến. Nói thật, nếu không phải vì tự Dương Thiên ra giá lao vụ là 50.000 tệ thì tôi cũng ngại lấy anh ấy nhiều tiền như vậy.

Dương Thiên muốn tôi nhận lấy 10.000 tệ này nhưng tôi vẫn một mực từ chối nên anh ấy cũng không kiên trì nữa.

Cứ như vậy, sau khi vợ chồng Dương Thiên cảm ơn xong, tôi rời khỏi thị trấn về lại thôn quê.

Chuyến này có thể nói là thu hoạch bội thu, không chỉ kiếm được 50.000 tệ phí lao vụ mà còn giúp năm âm hồn đáng thương nữa, dùng lời của ông già sư phụ nhà tôi chính là đã tích âm đức. Đương nhiên quan trọng hơn hết là tôi phát hiện bản thân có thể bắt ma hàng yêu rồi, có vẻ như bùa trừ tà Ngũ Lôi có thể đối phó được với những âm hồn bình thường. - App TY T

Sau khi về nhà, tôi lấy ra 20.000 tệ đưa cho gia đình, bởi vì tôi đi Thượng Hải làm việc hai năm cũng không gửi một đồng nào về nhà, đặc biệt là nhìn thấy mỗi ngày bố mẹ làm việc vất vả ở trên đồng ruộng, mà bản thân lại không thể gánh vác trách nhiệm gia đình với họ, trong lòng có biết bao nhiêu là hổ thẹn.

Đương nhiên, 30.000 tệ còn lại tôi cũng không dám tiêu linh tinh, bởi vì tôi phải tiết kiệm đợi sau này còn mua một mảnh đất cho Thiên Sư Trương.

Trong những ngày tiếp theo, tôi vẫn giống như trước kia, ban ngày giúp bố mẹ xuống ruộng làm việc, buổi tối thì cầm quyển ‘Mao Sơn bí thuật’ ra học.

Trong những ngày này, tôi không hề phát hiện tiểu quỷ lúc trước mấy lần muốn hại tôi ở biệt thự, cuộc sống dường như lại trở về trạng thái yên bình.

Tối nay, tôi vẫn như thường lệ nằm trên giường lật đọc ‘Mao Sơn bí thuật’, đột nhiên bị một pháp thuật trong sách hấp dẫn, đó là thuật Thông Linh, chỉ cần biết ngày sinh, tên họ của đối phương thì có thể gọi họ từ dưới địa phủ lên.

Quào, đây đúng là pháp thuật hay!

Vừa nhìn thấy thuật Thông Linh này, tôi liền bắt đầu phấn kích lên, bởi vì nếu thực sự giống như trong sách viết, vậy có phải tôi có thể thông linh gọi ông Thiên Sư Trương kia lên nói chuyện?

Bất chợt, tôi liền nóng lòng muốn thử.

Lúc trước tôi từng nghe người ta nói về loại thuật Thông Linh này, ví dụ nhà ai có việc muốn hỏi người thân đã khuất hoặc muốn biết người thân đã mất của mình ở dưới đó sống có tốt không, nghe nói chỉ cần tìm đến bà đồng có thể thông linh thì có thể giúp bạn gọi người thân đã mất lên hỏi chuyện.

Lúc trước tôi vẫn luôn cho rằng đây là chuyện vô lý, người đã chết thì sao có thể gọi lên hỏi chuyện được? Nhưng đối với hiện tại có lẽ đù má chắc là một chuyện khác.

Nghĩ đến đây thì tôi bắt đầu học thuật Thông Linh trong sách. Vừa nhìn thì phát hiện cái gọi là thuật Thông Linh này vậy mà vô cùng đơn giản, chỉ cần đốt ba nén hương, viết ngày sinh, tên tuổi của đối phương lên giấy vàng rồi đốt, đọc câu chú Thông Linh thì có thể gọi đối phương lên rồi. Đương nhiên giờ đẹp nhất là giờ Tý.

Tôi cố gắng học thuộc đoạn chú Thông Linh kia sau đó không kìm lại được sự tò mò trong lòng, định tối nay thử luôn xem có thể thực sự gọi ông Thiên Sư Trương lên được hay không.

Đợi đến khoảng nửa đêm giờ Tý, thấy người nhà đã ngủ say rồi, tôi bắt đầu bận rộn. Đầu tiên là chuẩn bị mọi vật cần thiết như bát hương, chậu than sau đó viết họ tên, ngày sinh của Thiên Sư Trương lên giấy vàng.

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, tôi liền bắt đầu châm hương, đưa tờ giấy vàng có viết tên ngày sinh của Thiên Sư Trương vào chậu than rồi đốt, sau đó nhắm mắt, tay chắp pháp quyết*, đọc chú Thông Linh:

“Thiên thanh địa linh, chúng quỷ trước mặt, phụng phù nghe lệnh, quyết quyết tiến hành, âm dương nhị khí, quỷ linh quỷ linh, nghe ta ứng ngôn, chiếu pháp tiến hành, hỏa tốc nghe lệnh, thần binh cấp hỏa như pháp lệnh...” (chú có thật, tốt nhất đừng đọc bừa!)

*Chiêu gì đó trong Đạo giáo mà mình không biết nhưng tay có một trong những hình dáng sau:

Đọc xong chú, tôi liền làm theo như trong sách nói, nhắm mắt lại để đầu thả lỏng. Đồng thời trong miệng thầm gọi tên của Thiên Sư Trương: “Trương Tiểu Mai, Trương Tiểu Mai, Trương Tiểu Mai...”

Nói thật, tôi lúc này vô cùng không vững tâm, má rốt cuộc cái này có tác dụng không vậy? Sẽ không lừa ông đây chứ?

Tôi đợi rất lâu, trong đầu chẳng có cái gì chứ đừng nói đến ông già Thiên Sư Trương.

Đúng lúc tôi dần mất đi kiên nhân thì trong đầu đột nhiên có hơi thay đổi, trong óc vốn trống rỗng đột nhiên trời đất quay cuồng, giống như cảm giác người sắp ngất đi vậy, rất không chân thực và giống như trong mơ vậy. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Mặc dù trong lòng tôi có hơi hoảng hốt nhưng lại có chút thích thú, biết rằng có thay đổi thì chứng tỏ là đúng hoặc việc này thực sự sắp thành công rồi, thế là tôi bắt đầu kích động lên, vội vàng gọi:

“Trương Tiểu Mai, Trương Tiểu Mai,...”

“Đồ nhi, con biết dùng thuật Thông Linh rồi?”

Sau khi tôi gọi tên ông ta xong ngay sau đó bên tai truyền đến một giọng nói, vừa nghe thì mừng rỡ, đây không phải giọng của Thiên Sư Trương sao, giống hệt với giọng đời trước của ông ta, chẳng có thay đổi gì. Mà cùng với giọng nói truyền đến, tiếp theo trong đầu tôi dần dần xuất hiện hình dáng một ông già, người này không phải là Thiên Sư Trương sao.

Chỉ thấy dáng vẻ ông già này chẳng có gì thay đổi, vuốt bộ râu trắng, cười ngô nghê hê hê với tôi.

Một lần nữa nhìn thấy Thiên Sư Trương, trong lòng tôi vui mừng khôn xiết, không ngờ thuật Thông Linh này vậy mà thực sự có tác dụng, hơn nữa còn dùng tốt hơn cả điện thoại của dương gian, vậy mà có thể xuyên qua không gian trực tiếp mặt đối mặt nói chuyện video, chết rồi, mẹ nó quá ghê gớm.

Trong lòng tôi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, mặc dù biết rõ ông ta là ma nhưng lại chẳng đáng sợ chút nào. Tôi vội vàng gật đầu nói với Thiên Sư Trương: 

“Sư phụ, thực sự là thầy sao? Thầy ở dưới đó sống ổn không?”

Thiên Sư Trương nói:

“Thầy ở dưới này vẫn ổn, Diêm Vương để thầy ở dưới này làm quỷ sai, cũng nhẹ nhàng tự tại”

“Quỷ sai?” 

Tôi ngơ ngác, quan sát Thiên Sư Trương một lượt, lúc này mới phát hiện ông ta ăn mặc quả thật rất đặc biệt, cả người màu đen, trên ngực có một chữ “sai” to đùng, đúng là cách ăn mặc của quỷ sai ở dưới âm phủ.

Lúc này, Thiên Sư Trương nói:

“Đồ nhi, ba quyển sách lần trước con đốt cho thầy đều bị Diêm Vương và Hắc Bạch Vô Thường cướp mất rồi, con có thời gian thì mua thêm rồi đốt cho thầy mấy quyển, mỗi ngày sau khi tan làm chán gần chết”

Tôi nghe vậy thì suýt bị sét đánh chết, không ngờ tôi khó khăn lắm mới thông linh một lần, tôi còn tưởng ông ta sẽ quan tâm đến tình hình gần đây của tôi hoặc hỏi tôi có chăm chỉ học ‘Mao Sơn bí thuật’ không, không ngờ câu đầu tiên ông già nói ra vậy mà lại là đòi tôi tiểu thuyết đồi trụy.

Tôi lau mồ hôi, sau đó ngoan ngoãn gật đầu đồng ý nói với ông ta sau lần sau tôi đi vào trong thành phố thì nhất định mua mấy quyển đốt xuống cho ông ta.

Nghe tôi nói vậy, Thiên Sư Trương mới hài lòng gật đầu, dáng vẻ tình ý sâu xa, nói:

“Làm thầy có người học trò như vậy, đời này cũng không có gì hối tiếc nữa!”

Tôi ngay lập tức trợn mắt.

Lúc này, Thiên Sư Trương mới hỏi đến tình hình gần đây của tôi, hỏi tôi hiện tại đang làm gì, có chăm chỉ học ‘Mao Sơn bí thuật’ không?

Tôi gật đầu nói đang học, đồng thời cũng nói cho ông ta nghe tình hình nửa năm gần đây sau khi ông ta đi.

Thiên Sư Trương biết được vẫn còn một  Âm Dương tiên sinh đang hại ông ta thì không khỏi lộ ra vẻ mặt lo lắng, dặn dò tôi nhất định phải cẩn thận hơn. Đồng thời ông ta cũng nói với tôi bởi vì ông ta đã làm quỷ sai của địa phủ nên không thể nhúng tay vào việc nhân quả của dương gian, vậy nên cho dù có người muốn hại tôi thì ông ta cũng không thể ra tay giúp đỡ.

Nghe thấy câu này lại khiến tôi rất bất lực, vốn tưởng có thể nhờ sư phụ đi giúp tôi trừng trị tên Tưởng Lê Minh ở Thượng Hải nhưng không ngờ ông già vậy mà không thể nhúng tay vào việc của dương gian, xem ra sau này vẫn phải dựa vào chính mình rồi.

Hơi im lặng một lúc, Thiên Sư Trương mặt đầy tán thưởng cười nói:

“Đồ nhi, con có thể học thành thạo bùa trừ tà Ngũ Lôi trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, hơn nữa còn giúp âm hồn, điều này thật khiến thầy nhìn con bằng cặp mắt khác đấy. Ừm, tốt lắm, tốt lắm, có phong độ của thầy năm đó”

Tôi một lần nữa trợn mắt, nghĩ bụng đây là khen tôi sao, hay là đang khen chính bản thân ông ta?

Đối với việc tôi nhận được 50.000 tệ phí lao vụ, ông già sư phụ nhà tôi lại không hề nói gì, ông ta chỉ nói đừng vì tiền mà giúp người xấu làm việc ác, làm ra những chuyện trái với lương tâm.

Sau đó chúng tôi nói chuyện một lúc, chẳng qua chỉ muốn tôi chăm chỉ học ‘Mao Sơn bí thuật’, sớm làm rạng danh phái Mao Sơn. Đồng thời, cũng dặn tôi phải làm việc thiện tích đức, tận dụng khả năng âm dương, tạo phúc cho thiên hạ...

Bởi vì lần thông linh này vốn chỉ là lòng tò mò hối thúc làm một cuộc thử nghiệm không phải vì có chuyện quan trọng mà tìm ông ta vậy nên sau khi nói chuyện mười mấy phút, chúng tôi liền ngắt cuộc nói chuyện video này. Thiên Sư Trương nói với tôi, sau này nếu có chuyện thì dùng thuật Thông Linh gọi ông ta.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp