Tróc Quỷ Ký

CHƯƠNG 8: PHÁP SƯ LÔI THÔI


8 tháng

trướctiếp

Nhìn thấy tôi hỏi vậy, ông già cười và nói: "Ha ha, đúng vậy, cả đời bị rủi ro vây quanh, đối với tôi đây thật là một niềm vui."

Nghe ông ta nói như vậy, tôi hầu như muốn chửi thề, thật là đáng giận, ông muốn bị đánh không?

Tôi trở nên lạnh lùng và hỏi: "Ông đang đùa phải không?"

Ông già nhìn thấy tôi thế, liền giả nai nói: "Xin lỗi, xin lỗi, đây là một sự hiểu lầm nhỏ. Thực ra, mệnh số của cậu không chỉ có khả năng xui xẻo, mà còn mang theo cơ hội đặc biệt."

Tôi nghe xong, không thể hiểu được ông ấy nói gì, chỉ có thể hỏi: "Cơ hội đặc biệt là gì?"

Ông già vẫn cười nham hiểm và nói: "Cậu một người mang mệnh số đặc biệt như vậy, có thể nhìn thấy và tiếp xúc với thế giới người âm, những thực thể vô hình và sự kiện siêu nhiên. Điều này là một ưu điểm đáng giá, nếu cậu biết cách sử dụng nó."

Nghe ông già nói như vậy, tôi ngỡ ngàng và thấy hơi thích thú. Dù sao, mình đã trải qua nhiều chuyện kỳ lạ và đáng sợ trong cuộc sống, và giờ đây tôi đang đứng trước một người tự xưng là Thiên Sư, có thể có câu trả lời cho những điều bí ẩn trong cuộc sống của tôi.

Tôi quyết định tiếp tục nghe ông già này nói, tò mò muốn biết thêm về cơ hội đặc biệt mà ông ta đề cập.

Nhìn tôi ông già dao động mấy lần, rồi nói: "Cậu nói đúng, tuyệt đối có ma quỷ đang muốn hại cậu. Thông qua việc cậu nhặt tiền âm phủ nhầm thành tiền thật, rõ ràng là bị quỷ che mắt, làm cho cậu nhầm lẫn."

"Tôi bị ma quỷ che mắt?" Tôi sửng sốt.

Ông già gật đầu và nói: "Đúng vậy, dường như có một thế lực siêu nhiên đang cố gắng hại cậu. Cậu may mắn khi gặp được tôi, một Thiên Sư có thể giúp cậu vượt qua khủng hoảng này."

Tôi nghe xong, tuy không tin nhưng cũng không thể hoàn toàn bỏ qua. Ông già này có vẻ khá kỳ quặc và không bình thường, nhưng nếu có thể giúp tôi thoát khỏi khó khăn, tôi cũng không muốn bỏ qua cơ hội này.

Với lòng tò mò và chút hy vọng, tôi quyết định nghe ông già này nói tiếp, xem ông ấy có thể giúp tôi giải quyết vấn đề hay không.

Tôi lập tức sửa lại, cùng tôn kính gọi ông là "Thiên Sư".

Ông già đạo sư gật đầu với sự hài lòng và tiếp tục nói: "Là một Thiên Sư, tôi biết một chút về việc xử lý những vấn đề linh hồn như vậy. Để giải quyết vấn đề, cậu cần tìm ra nguồn gốc của sự hận thù và làm cho linh hồn yên lòng. Chỉ có như vậy, cậu mới có hy vọng thoát khỏi cái chết từ nó."

Cảm thấy một chút hy vọng, tôi hỏi: "Làm sao tôi có thể biết ai là người có hận thù với tôi?"

Ông già đạo sư vuốt râu và trả lời: "Cậu suy nghĩ kỹ lại xem, cậu đã làm bất cứ việc gì gây tội lỗi chưa?"

"Việc gây tội lỗi?" Tôi nhíu mày, suy nghĩ một lúc. Người tốt như tôi làm gì làm ra tội lỗi chứ? Sau khi suy nghĩ, tôi chỉ có thể nêu ra hai việc vi phạm nguyên tắc trong quá khứ của mình. Một là khi tôi nhìn lén cô bé hàng xóm tắm, hai là một tháng trước tôi thấy một bà cụ ngã nhưng không đi giúp.

Theo lý thuyết, nhìn lén người khác tắm là hành vi không đúng đắn, nhưng điều đó đã xảy ra trong quá khứ, hơn nữa những việc như vậy không đủ để khiến ma quỷ tìm cách hại tôi. Còn việc không giúp đỡ bà cụ ngã, thì đó càng không liên quan đến tôi, bởi vì bà cụ đó không phải do tôi đẩy ngã. Trong thời đại này, có bao nhiêu người dám đến giúp đỡ người lớn tuổi ngã? Nếu bạn gặp tình huống như vậy, bạn có dám giúp không? Tôi chắc chắn rằng bạn cũng sẽ nói: Ai giúp sẽ là người ngu ngốc!

Sau khi suy nghĩ, tôi thú thực nói thẳng với ông già pháp sư: "Cả đời tôi chỉ có tấm lòng tốt, nếu nói về tội lỗi chỉ có hai việc, là không giúp đỡ bà cụ ngã và nhìn lén cô bé hàng xóm tắm. Tôi không biết hai việc này có liên quan gì đến vấn đề này không?"

Ông già đạo sư liếc mắt khinh thường và nói: "Nếu tôi không nhầm, thì kẻ hại cậu đang có một mối thù rất lớn với cậu. Có vẻ như cậu không thể nghĩ ra vấn đề."

Mối thù lớn? Tôi thực sự hoang mang vì dù tôi không phải người giàu có, nhưng tôi cũng chưa từng gây thù oán với ai, vậy mối thù lớn này từ đâu mà ra?

Ông già đạo sư nói: "Cậu nên nhớ kỹ xem có điều gì đã xảy ra. Nếu không giải quyết được người hại cậu, tôi sợ rằng hắn ta sẽ quay trở lại tìm cậu."

Tôi chỉ còn cách gật đầu bất đắc dĩ, trong lòng cảm thấy hoảng sợ và kinh hãi.

Lúc này, ông già đạo sư tiếp tục: "Thật lòng mà nói, định mệnh của cậu là sống trong nghèo khó, không có nhiều phúc lộc. Và giờ đây, với một khoản tài sản đột ngột, cả đời phúc lộc của cậu đã biến mất, bên cạnh đó còn mất cả tuổi thọ, có lẽ tên của cậu cũng sẽ được ghi vào sách sinh tử!"

"Ôi trời!" Tôi bị sốc, những gì ông già nói cũng khá giống với những gì Lý Cường đã nói, liệu tôi có thực sự sống không lâu? Lúc này, tôi hoảng sợ vội vàng nói: "Thầy, tôi phải làm gì để cứu mình? Ông có biện pháp nào để cứu tôi không?"

"Hãy gọi tôi là Thiên Sư!"

"Thiên Sư, xin hãy nói cho tôi biết đi." tôi vội vã cầu xin, gặp phải một vị Thiên Sư như thế này, tôi thật sự chán nản.

Tôi lo lắng như ngồi trên đống lửa, nhưng ông Thiên Sư lại nhìn tôi với ánh mắt khảm nhạt, mỉm cười nhìn thấy tôi bực tức trong lòng, nếu không phải tôi đang cầu xin ông ta, tôi thực sự sẽ tức giận mắng mỏ. Nhưng lúc này không còn cách nào khác, vì vậy tôi chỉ có thể cầu xin ông ta? ( đọc truyện trên app TᎽT giúp hổ trợ phát triển các team dịch hợp tác )

Ông già tự cao tự đại nói: "Bần đạo là truyền nhân thứ 107 của phái Mao Sơn, tự nhiên có cách để cứu cậu."

Mặc dù tôi cảm thấy khó chịu với cách ông ta tỏ ra kiêu căng, nhưng khi nghe lời ông ta nói, tôi cảm thấy vui mừng, lớn tiếng nói: "Thực sự? Phương pháp là gì, ông hãy nói nhanh cho tôi. Chỉ cần ông có thể cứu sống tôi, tôi chắc chắn sẽ báo đáp ông."

"Phương pháp rất đơn giản, trở thành đệ tử của bần đạo là được." Ông Thiên Sư nói với nụ cười thần thánh.

"Gì? Làm đệ tử của ông?" Tôi lúc đó thực sự bất ngờ, trong lòng tự hỏi điều gì đang diễn ra?

Ông Thiên Sư nói: "Trở thành đệ tử của bần đạo, bần đạo không chỉ có thể đảm bảo sự an toàn cho cậu, mà còn có thể thay đổi số phận u ám của cậu, trong tương lai đánh bại những người nhà giàu, thu hút những người phụ nữ đẹp giàu có tiến tới đỉnh cao cuộc sống, những điều này sẽ không còn là giấc mơ nữa! Có một người sư phụ như vậy, cậu xứng đáng có!"

Nghe những lời ông ta nói, tôi suýt trượt chân ngã xuống đất. Cái quỷ gì thế này, tôi gặp phải một kẻ điên rồ à? Hay là ông già này là một kẻ buôn người?

Thật lòng mà nói, lúc này tôi bỗng nghi ngờ ông ta có thể là một kẻ lừa đảo.

Tôi nói: "Ờ... chuyện kia, tôi nhất định phải trở thành đệ tử của ông hả? Không trở thành được không?"

Ông Thiên Sư dường như không vui, nói: "Cậu tưởng bần đạo muốn nhận cậu làm đệ tử à? Nếu không phải vì bần đạo sắp phải chết, sợ không có người nối tiếp  phái Mao Sơn của bần đạo, việc tốt như này ngay cả khi cậu yêu cầu bần đạo, cũng không rơi vào đầu cậu."

"Hả? Ông sắp chết à?" Tôi ngạc nhiên tới mức cằm tôi suýt rớt xuống đất.

"Đâu có gì là lớn lao đâu, con người ai cũng sẽ chết, chỉ là vấn đề thời gian thôi." ông Thiên Sư không quan tâm.

"Vậy ông còn sống được bao lâu?" Tuy tôi không tin lắm, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy tò mò.

"Một ngày!" Ông Thiên Sư giơ ra một ngón tay.

"Một ngày? Vậy ông sắp chết rồi, làm sao ông cứu tôi được?" Lần này tôi thực sự chết lặng.

Ông Thiên Sư liếc trắng mắt, nói: "Chính vì bần đạo sắp chết và không có thời gian cứu cậu nên mới nói đến việc nhận cậu làm đệ tử, truyền cho cậu pháp thuật, nhờ đó cậu có thể tự cứu mình. Lúc đó, nhiệm vụ bảo vệ hòa bình nhân gian sẽ giao cho cậu."

Nghe những lời này, tôi suýt chết bởi sấm sét. Lúc này tôi thực sự bắt đầu nghi ngờ ông già này có phải là người bệnh tâm thần không?

Tôi nói: "Ông chắc chắn không phải vừa chạy trốn từ bệnh viện nào đấy chứ?"

Ông Thiên Sư đánh tôi một trận, nói: "Thằng nhỏ này, sao cậu lại dám nghĩ bần đạo là tâm thần! Hôm nay bần đạo sẽ cho cậu suy nghĩ là đêm nay, đến trước 0 giờ ngày mai đi tìm bần đạo. Đây là danh thiếp của bần đạo..."

"Giấy tờ, mở khóa, sửa máy tính, liên hệ ông Lão Trương, QQ: 317764513..." Tôi nhận lấy danh thiếp và đọc, hợp kim titan 24k suýt nữa làm mù mắt chó của tôi rồi.

"Ừ... À, cái đó đưa lộn rồi. Đó là công việc phụ của bần đạo, hehe, công việc phụ." Ông Thiên Sư rất không biết xấu hổ mà cười hehe và nhanh chóng lấy lại danh thiếp trước đó, rồi đưa cho tôi một cái mới.

Tôi thấy trên đầu mình như có một đàn quạ đen bay qua... Cmn, rốt cuộc ông ta làm công việc giấy tờ hay là đạo sĩ? Ông ta thực sự có thể cứu tôi không?

Tôi lau mồ hôi lạnh và cảm thấy mình không ổn...


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp