Đúng Vậy, Xin Hãy Thương Tiếc Cho Người Yêu Của Anh Nhé!

CHƯƠNG 13: THỎA MÃN


5 tháng

trướctiếp

Lục Trì và Tống Hàng tham gia một bang hội trong game tên là 【Gia Quốc Thiên Hạ】.

Phần lớn game thủ đều là người thành phố A, thỉnh thoảng sẽ tổ chức các hoạt động offline không cố định.

Đây là lần đầu Lục Trì và Tống Hàng tham gia hoạt động của bang.

Khi các thành viên nghe lão đại Lục Trì sẽ gặp vợ, mọi người đều bàn tán sôi nổi.

Thậm chí cả những người không phải thành viên bang cũng muốn đi “Tình cờ gặp gỡ”.

Lão đại ở trong game không đến một tháng, đã vì vợ mà nổ pháo hoa tình cảm gần mười vạn rồi.

Vợ anh ta hẳn phải rất xinh đẹp.

Nhóm thảo luận của bang

【Năm Kill】: Lão đại sẽ tham gia offline à?

【Cuộc sống hoa hồng】: À, tôi nhớ lão đại và vợ anh ấy là yêu qua mạng mà, chưa gặp nhau lần nào, liệu có gặp nhau rồi chia tay không?

【Tài khoản chuyên ăn dư】: Lầu trên chua muốn chết được, hai người họ nhất định đã video call hoặc gửi ảnh cho nhau rồi.

【Xem náo nhiệt không ngại việc lớn】: Ảnh có thể chỉnh sửa chứ, dù xinh đẹp nhất cũng không bằng các cô gái game đẹp trong bảng xếp hạng diễn đàn! 

Không ít người chờ cơ hội chen góc tường của lão đại đâu.

Ăn dưa, xem náo nhiệt, chờ cơ hội chen góc tường… Trong chốc lát, buổi gặp mặt offline thường chỉ có mười mấy người tham gia, lần này số người muốn tham gia lên tới hơn ba mươi người.

Cả những người chơi không thể đến, cũng chuẩn bị rình xem livestream buổi gặp mặt.

Lúc này Lục Trì nhìn nhân vật pháp sư logout, rơi vào trầm tư.

Tống Gia hiện ở nước ngoài, cô không thể về.

Nếu muốn gặp offline, khi giả làm vợ anh, thì cô sẽ làm như thế nào?

Vẻ ngoài và giọng nói đều có thể thấy trực tiếp...

Đồng thời, Lục Trì cũng đang suy ngẫm một việc.

Giả sử anh thực sự bị vợ lừa, chỉ xét về việc này, Tống Hàng đã trả lại một trăm vạn cho anh khi mượn rồi.

Tống Hàng nói chuyện yêu đương với anh gần một tháng, cậu không đòi tiền, chẳng lẽ thực sự chỉ là tìm bạn trai cho em gái?

Nhưng em gái có vẻ không quan tâm.

Vậy tại sao Tống Hàng vẫn tiếp tục mai mối hai người?

Một người đồng tính sao lại mai mối cho một cặp dị tính?

Hả?

Lục Trì nghĩ đến một chuyện, Tống Hàng và cha anh có quan hệ, bạn bè xung quanh đều là gay, khả năng Tống Hàng tự nhận mình là trai thẳng có được tính là cao không?

Dĩ nhiên còn một khả năng.

Vợ anh thật sự không lừa dối anh.

Tin nhắn trên SNS của Tống Hàng là giả mạo.

Đối với doanh nhân, quá trình không quan trọng lắm, Lục Trì quan tâm kết quả cuối cùng hơn.

Vậy lúc này, Tống Hàng không lo lắng nhiều.

Tống Hàng không phải ngốc, biết Lục Trì đề nghị gặp mặt ngoài đời thực, tất nhiên là do nghi ngờ mình.

Vậy phải xóa bỏ nghi ngờ của anh.

Cậu cũng không sợ gặp mặt ngoài đời thực .

Ảnh cậu gửi Lục Trì vốn đã là hình ảnh của bản thân chỉnh sửa.

Nhân vật phản diện vì yêu mà mù quáng chỉ cần vợ thôi, phải không?

Tống Hàng tâm trạng thoải mái, hoàn toàn không ý thức được mình đã lộ sơ hở, quá mức thẳng thắn ngay thẳng, ngược lại khiến Lục tổng tự mình nghi ngờ.

Tống Hàng nhanh chóng mua một số tóc giả dài đến cổ, thử tạo một kiểu tóc trung tính.

Dù sao đội tóc giả cả đầu dễ bị lộ, vẫn là tóc giả kết nối tự nhiên.

Cậu còn mua vòng cổ, để che cổ họng.

Không thể thay đổi khung xương giữa thiếu niên và nữ sinh, cậu không phải khung xương nhỏ nhắn, chiều cao một mét bảy mươi tám, càng không thể đi giày cao gót.

Vì vậy Tống Hàng hết sức đề nghị mọi người đi chơi vào buổi tối.

Lý do là mát mẻ.

Trên thực tế, thứ duy nhất có thể chơi vào ban đêm chỉ có đi hát KTV

Tối đen như mực, có thể giảm khả năng Tống Hàng bị phát hiện.

Ngày đi gặp mặt offline, Tống Hàng tìm lấy một cớ, cũng phải ra ngoài.

Khi Lục Trì không chơi game, thì đầu óc vẫn tỉnh táo, anh muốn xem hôm nay vợ mình sẽ xuất hiện như thế nào.

Tay phải Lục Trì gãy xương chưa lành, thay băng cố định cùng dây treo, tay trái nứt xương vẫn còn đau nhức, nhưng thương tích nhẹ, có thể sử dụng.

Trong phòng KTV lớn, không khí nóng bỏng.

“Này, lão đại chưa qua à?”

“Tò mò danh tính lão đại quá, giàu thật.”

“Nickname của lão đại là Lục Trì, chẳng phải thành phố A cũng có Lục tổng cùng tên cùng họ đó sao?”

“Không thể nào, sao có người lại dùng tên thật làm nickname?”

Lúc mọi người đang suy đoán, cửa phòng bị nhân viên phục vụ mở ra: “Thưa ngài, mời.”

Mọi ánh mắt đổ dồn về cửa, phòng hát chợt im lặng.

Một người đàn ông cao lớn đứng ở cửa, ánh đèn dừng lại trên nét mặt sâu sắc và trang phục đắt tiền của anh.

Anh lịch sự gật đầu: “Chào buổi chiều, mọi người.”

Mọi người trong lòng rủa thầm.

Người mới nổi trong giới kinh doanh thành phố A, thường xuyên được xuất hiện trên các tạp chí kinh doanh lớn là Lục Trì.

Gần đây, mấy ứng dụng hot đều thuộc sở hữu của tập đoàn anh.

Lục Trì không ngại, vào tìm chỗ ngồi, rất thoải mái mà ngồi xuống.

Anh nhắm mắt nghỉ ngơi, chỉ muốn xem vợ mình lúc nào đến.

Mọi người rất hăng hái, có người thấy Lục Trì đến một mình, trong bụng nghĩ, không lẽ người vợ yêu qua mạng của lão đại sợ gặp nhau sẽ chia tay, không dám đến sao.

Có người đưa mắt nhìn vào một cô gái mặc váy bó sát, trang điểm lộng lẫy.

Đó là Hàn Tiêu người được công nhận là mỹ nhân số một trên diễn đàn game.

Mỹ nhân thường rất kiêu kỳ, mọi người không mời được cô ấy.

Nhưng hôm nay cô ấy lại tới.

Mọi người hiểu ý định của Hàn Tiêu, trong lòng cười thầm.

Vì “vợ” của Lục Trì chưa từng đăng ảnh trên diễn đàn, nếu họ gặp nhau mà thất bại thì Hàn Tiêu có thể nhân cơ hội này tiếp cận.

Đợi nửa tiếng nhưng Tống Hàng vẫn không đến.

Lục Trì thỉnh thoảng nhìn đồng hồ, giận dữ tăng dần.

Đối phương càng không đến, càng chứng minh Tống Hàng đang lừa dối mình.

Anh thế mà sẽ thua trên người tình nhỏ mà cha coi trọng, cảm giác ghê tởm khiến Lục Trì cười lạnh.

Lúc này Hàn Tiêu đi tới gần Lục Trì: “Lục tổng, ngài có muốn uống một ly không?”

Lục Trì liếc mắt, lạnh lùng nói: “Cút.”

Hàn Tiêu biểu cảm xấu hổ, bạn thân giúp cô ta nói chuyện: “Lục tổng, Tiêu Tiêu cũng tốt ý mà, vợ anh còn chưa tới, có việc trì hoãn à?”

Một gã đàn ông mập bên cạnh cười khúc khích: “Lục tổng, tôi nói thật đấy, có thể anh chưa chơi nhiều game online, trong game có nhiều mỹ nhân là lừa ảnh, không dám đến là bình thường. Hôm nay có nhiều mỹ nữ thế này, anh thích ai? Tôi giới thiệu cho.”

Vừa nói xong, cửa phòng vang lên vài tiếng thở dốc, một giọng nói trong trẻo vang lên: “Xin lỗi, tôi đến muộn. Bản đồ dẫn đường nói đến đây có ba phút, nhưng hóa ra là ba phút lái xe.”

Lục Trì ngẩng mặt nhìn lên, trong cánh cửa tối đen, ánh đèn trắng trên đỉnh hành lang chiếu lên mái tóc và lông mi của “cô” trong bộ váy trắng, rọi thêm một lớp bạch kim, khiến da thịt trắng nõn lộ ra ánh sáng như đồ sứ.

Trên trán và sống mũi cô có mồ hôi, Lục Trì nhìn thấy được rõ ràng, một giọt mồ hôi trượt dọc theo cổ, rơi xuống xương quai xanh, rồi lọt vào trong áo.

Bà xã nhìn về phía Lục Trì, cười vui vẻ.

Đồng tử Lục Trì rung động, tim đập thình thịch, giống hệt bà xã trong ảnh.

Cô thật đáng yêu.

Chính là người vợ mà anh hôn vô số lần trong giấc mơ vào lúc nửa đêm.

Mọi người cũng sững sờ.

Chết tiệt, xinh đẹp quá, đường nét khuôn mặt thanh tú lại mang vẻ trong trẻo.

Có người theo bản năng mà rút điện thoại ra chụp ảnh.

Lúc này, Lục Trì phấn khích đứng dậy, sải bước tới trước mặt Tống Hàng, sắp mở miệng gọi người vợ của mình.

Lúc này, đùi Tống Hàng run lẩy bẩy, thầm nghĩ không nên vì tiết kiệm mà đi bộ quãng đường “vài phút” đó, cậu gần như đi nửa tiếng.

Vì vậy Tống Hàng dựa vào Lục Trì: “Anh Trì, cho em mượn dựa chút, em đi mệt quá.”

Lục Trì nghe cậu gọi thế, cả người phơi phới: “Được, được.”

Trong lòng Tống Hàng cũng tính toán, Lục Trì không nổi giận, nghĩa là anh không phát hiện.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Nhưng Tống Hàng không muốn ở lâu với các thành viên khác của bang, sợ mình bị phát hiện là nam giả nữ.

Tống Hàng vẫy tay chào mọi người, nói: “Mọi người chơi trước đi, em và anh Trì ra ngoài trước.”

Hai người đi dạo công viên gần đó.

Dưới ánh đèn cam, Tống Hàng thấy Lục Trì đã không còn nghi ngờ, nhưng không phải thật sự muốn hẹn hò với anh.

Ở đây không có nhiều người, Tống Hàng vươn tay kéo cà vạt xám của Lục Trì.

Tống Hàng nói với Lục Trì: “Anh Trì, chúng ta chơi trò chơi nhé.”

Lục Trì giọng khàn khàn: “Được.”

Tống Hàng cúi đầu, ngón tay run run tháo cà vạt của Lục Trì, rồi nhón chân bịt mắt người đàn ông lại.

Tống Hàng cười khẽ một tiếng, trong lòng nghĩ anh không phải sẽ nghĩ cậu hôn anh chứ?

Sau khi cảm thán người yêu mù quáng không thể cứu được, Tống Hàng xoay người chuẩn bị chạy đi, nhưng sau đó bị người đàn ông kéo cổ tay lại, quay người lại, bên má trái lại truyền đến một nhiệt độ cực nóng.

Tống Hàng mở to mắt, anh hôn cậu?

Tống Hàng mạnh mẽ đẩy anh ra, Lục Trì bị đẩy bất ngờ, ngã nhào ra đằng sau.

Người đàn ông cũng không vội đứng dậy, cũng không tháo khăn che mắt, cổ áo sơ mi đen bị mở làm lộ ra cơ thể cường tráng.

Lục Trì ngã xuống ngồi ngoài vùng sáng của đèn đường.

Tống Hàng đứng trong ánh sáng, Lục Trì ngồi trong bóng tối.

Tống Hàng thấy người đàn ông trong bóng tối liếm môi, nở nụ cười thỏa mãn.

Như  đang cảm ơn sự khoản đãi của vợ.

Tống Hàng tức giận bỏ đi.

Biến thái, nếu không phải là lúc thức tỉnh đã trêu chọc nhân vật phản diện, nếu không để giữ gìn lời nói dối này, cậu cũng sẽ không bị tên biến thái hôn.

Về phần Lục Trì sau khi chờ vợ tức giận bỏ đi, mới hài lòng tháo cà vạt, áp đầu lưỡi vào má anh.

Đột nhiên, Lục Trì nhận ra được một việc.

Tống Gia trong game nói chiều cao của cậu một mét bảy.

Nhưng bà xã lúc nãy ước tính khoảng một mét bảy mươi tám đến một mét tám.

Nụ cười trên mặt Lục Trì biến mất, chiều cao này, chờ đã, đó không phải Tống Hàng sao?

Anh hôn một người đàn ông?

Cảm giác buồn nôn trong lòng Lục Trì sắp trào lên, anh lại suy nghĩ ra một khả năng.

Không, Lục Trì đặt ngón tay bên môi suy nghĩ, vừa nãy Tống Hàng mặc đồ con gái, có thể là nữ giả nam.

Lục Trì từ từ đứng dậy, gọi điện cho thư ký Hứa, bảo anh ta từ bãi đỗ xe lái xe tới đón mình.

Vừa lên xe, thư ký Hứa quan sát qua gương chiếu hậu.

Thư ký Hứa nghĩ sau đêm nay, chắc chắn ông chủ đã hiểu mình bị lừa rồi.

Bởi vì chủ tịch, nên ông chủ đặt biệt chán ghét đồng tính, đến mức kinh tởm.

Thư ký Hứa trong lòng cầu nguyện cho Tống Hàng ba giây.

Lục Trì ở phía sau bất ngờ mở lời: “Thư ký Hứa, cậu có nghĩ một cô gái tại sao giả trai tiếp cận tôi không? Cô ấy có phải rất thích tôi?”

Thư ký Hứa đã bị sốc trước lượng thông tin khổng lồ này.

Ông chủ đã biết Tống Hàng giả mạo rồi.

Nhưng... Nữ giả nam?

Ý ông chủ là nói Tống Hàng cái “cô gái” này giả trai tiếp cận ông?

Thư ký Hứa khiếp sợ mà quay đầu nhìn về ông chủ đang ở phía sau, tư duy ngược của anh dùng thật tốt.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp