Em Chạm Vào Thế Giới Có Anh

Chương 3: Thợ Săn Tiền Thưởng (2)


4 tháng


"Áaaaaaa, phép thuật của tôi không có tác dụng gì với chúng hết, Jackkkk mau đến giúp đi."

Rosie bất lực hét lớn, tay cầm cây trượng vung vẩy và bây giờ thành gậy đập thỏ rồi.

"Bà cô ơi, không thấy tôi đang bận sao!" - Jack nhảy chồm tới vồ hụt một con, té xuống đất, đầu gã xém tí nữa cũng trồng xuống mặt đất, khuôn mặt lấm lem cát bụi.

"Jackkkk, chúng nó đang chạy đến chỗ anh đấy." - Nick bên kia cũng gọi lớn, lùa đám thỏ chạy về phía bên này.

"Lại tôi nữa à, tôi đang cố hết sức đây." - Jack tuyệt vọng đứng dậy từ hố đất, lần nữa biến thành gấu lớn lao về phía 3 con thỏ đang nhảy tới.

Alan đập cánh trên cao nhìn có chút hả hê, khó trách ai cũng muốn réo tên Jack. Gã chịu trách nhiệm cho những quái boss thế này mà, viết ra dãy số liệu này cũng thật kì công, khá lắm Jack.

Trở lại một tiếng trước, đứng trước khu vực sống của thỏ biến dị theo thông tin hướng dẫn của bảng nhiệm vụ, mọi người không khỏi nhìn chằm chằm Jack, khiến gã rụt cổ lại.

Trước mặt là các hố đất cao, đường kính cũng phải hơn 3 mét. Mọi người đang nhìn hố đất thì thấy có thứ gì dần xuất hiện từ hố đất đi lên.

Mọi người:...

Một con thỏ khổng lồ xuất hiện, con thỏ mập này cũng phải cao gần 3 mét, lông màu xám xen kẽ với trắng xù xì, đôi tai lớn đang cụp đằng sau, cái mũ rụt rịt như đánh hơi thấy gì đó, răng cửa thô kệch vẫn mang đặc trưng của loài thỏ cùng với… sáu con mắt đang nhìn bọn họ.

Mọi người tự hỏi lần hai nhìn Jack.

Nick không nhịn được hỏi: "Anh đã nghĩ gì khi tạo chúng thế?"

Chưa đợi Jack trả lời, đã thấy con thỏ quét đôi tay dài một cái, ba lưỡi dao xé gió chém tới bụi cây gai rậm rạp gần đó, lộ ra trái cây tròn đỏ mọng bên trong, con thỏ biến dị đó nhảy tới, cúi đầu nhấm nháp lấy trái cây màu đỏ.

Từng tiếng rột rột vang lên.

Mọi người:...

Jack gian nan trả lời: "Tôi chỉ nghĩ, nếu để mấy boss nhỏ này yếu quá thì những tân thủ hoặc quân đội đi vào tập huấn sẽ bỏ qua, không kích thích được máu chiến đấu, quá dễ bắt chúng để nâng cấp, nên tôi cho thêm độ khó sẽ gợi lên cảm giác chinh phục, bọn chúng hoàn thành được sứ mệnh được bắt giết."

Bốn người còn lại: "...ồ."

Khá lắm tên cơ bắp này.

****

Nhiệm vụ đáng lẽ chỉ nên hoàn thành trong một buổi, lại phải kéo dài đến hôm sau, thậm chí chỉ bắt được 2 con.

Sáng hôm sau bọn họ ngồi bệt dưới gốc cây gần đó, mỗi người đều mệt bở hơi tai, trên người dính đầy đất cát, trên lông của Alan cũng bết nhúm vài chỗ, nhìn đám thỏ nhảy qua nhảy lại trước mặt khiến cơ bắp mỗi người cũng phải giật lên.

Để đảm bảo các nhiệm vụ thu thập được hoàn thành thì mỗi người được cung cấp một chiếc túi không gian của tân thủ, sau này khi nâng cấp thì có thể đổi lấy trang bị cao cấp hơn. Tổng kết lại thì họ đã nhét được 2 con trong túi.

Linh ngồi bệt xuống đất, chống tay lên má thở dài: “Đây là điều tôi không thể ngờ được, trận đội cứ đánh loạn xạ hết lên, khởi đầu này thật thất bại."

Alan thở ra ngụm khói đen, vì là con non nên lửa phun ra cũng không lớn bao nhiêu. May thay đám thỏ này khá hiền lành, chỉ nhớ ăn không nhớ đánh, nhưng việc bắt chúng lại khó khăn. Chúng to lớn lại chạy nhanh, thêm chiêu đao gió của chúng cũng đủ tạo rắc rối lớn, một lần dùng sức không thể đánh ngất chúng, mà phải đánh nhiều lần...

Jack suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi nghĩ có thể đặt thêm bẫy thủ công ở xung quanh, tôi sẽ ra kia đào hố, mọi người lùa tụi nó qua đó, khi chúng sập bẫy thì đập bọn chúng một lần luôn."

Linh mở trí não ra ghi chép gì đó, nhìn qua mọi người: "Đặt bẫy cũng khả quan đó, nhưng trước hết tôi cần mọi người tổng kết lại năng lực mỗi người từ hôm qua tới giờ, nâng cao năng lực là điều cần thiết, chúng ta đã tốn gần một ngày rồi."

Nghe đến đây, Nick giơ tay xung phong: "Em trước, em đã tăng được 10 điểm kinh nghiệm và kích hoạt được ba chiêu thức của chiến sĩ, nhưng đều là cấp 1, nên chưa thể một chiêu đánh gục bọn chúng."

"Tôi khi hóa gấu thì sức mạnh tăng lên gấp 3 lần, bây giờ đã tăng 20 điểm kinh nghiệm, có thể vác con thỏ 3m chết tiệt kia lên được. Ngoài ra tận dụng được các kỹ năng của loài gấu một cách triệt để, như leo cây, săn mồi,..."

"Em thi triển được pháp thuật cấp thấp, lúc đánh thỏ thì em có thử mấy túi nhỏ trên eo xem là bột gì, bất ngờ là có bột gây ảo giác, thuốc mê, ... vì thế có một con là do em bắt được, có thể em có thể điều chế thuốc, nhưng trong bảng điện tử thì không hướng dẫn gì thêm...."

Mắt Linh bỗng lóe lên, ngắt lời Rosie: "Em vừa nói gì cơ?"

Rosie sững người lại, đáp lời: "...em có thể điều chế thuốc?"

"Không, là câu trước đó."

"Em có bột gây ảo giác, thuốc mê?"

"Đúng vậy, là cái này, chúng ta có thể dùng chúng để bắt lũ thỏ!!!" - Vừa nói dứt lời, ánh mắt ba người còn lại cũng sáng rực lên, chăm chú nhìn Rosie.

Rosie rụt cổ lại, e dè nói: "Nhưng... hôm qua, trong lúc đuổi bắt một con, em rối quá đã quăng hết vào mặt chúng rồi, giờ trong túi không còn gì cả..."

"...."

"Có lẽ... khi nâng cấp, em lấy được phương pháp điều chế thì em có thể làm nhiều hơn một chút."

Bốn người còn lại im lặng trở về vị trí cũ, không khác gì lắm, bây giờ vẫn phải dùng thể lực và ... nhiều chút bạo lực.

"Em thì đã có thể phun liên tục bốn quả cầu lửa không mà không bị ngắt, nhưng uy lực vẫn chưa đủ để chạm đến chúng, chỉ đốt trụi được lông bên ngoài chúng thôi." - Alan nằm bên cạnh nối tiếp nói.

Mọi người theo lời nói của Alan mà nhìn về phía trước, đám thỏ đáng kiếm ăn ngoài hang, lâu lâu lại thấy chúng dùng đao gió chém về phía mấy bụi cây để lộ những trái mọng đỏ rực. Liếc mắt qua thì có thể nhận thấy có con bị đốt trụi lông trên đầu, so với lớp lông xung quanh là hói một mảng, hoặc con kia thì lủng vài chỗ,... Lớp lông dày bao quanh thỏ biến dị gần như ngăn cặn chiêu tấn công của cậu, đốt tới da thịt chúng là ngọn lửa cũng tắt.

"Còn tôi chủ yếu là tấn công tầm xa, ngoài ra có thể điều khiển cây cối. Nhưng lại không chịu được răng chúng."

Đúng vậy, khi Linh điều khiển rễ cây trói thỏ biến dị lại thì chúng nhanh chóng dùng răng bào đứt rễ thoát ra. Bắt con nào con nấy dùng cách tương tự thoát ra, họ không dám bắt con non, vì con non được mấy con trưởng thành bảo vệ chặt chẽ. Chỉ cần con non kêu cứu là mấy tấn thịt ấy nhảy lên đè bọn họ, khó chơi vô cùng.

Linh ngừng một chút, rồi nhìn qua Jack: "Bây giờ chúng ta đổi lại thế này, Jack, cậu hãy đào bẫy đi, chúng ta hãy kết hợp nhiều trận địa khác nhau, đầu tiên Alan tách một con thỏ ra khỏi làng, tôi sẽ dùng rễ cây trói nó, Jack giữ nó lại, Rosie cố thủ không để nó cắt đứt dây rễ của tôi, ngoài ra cùng với Nick tấn công. Khi nó đã ngất thì bắt chúng. Trong lúc đập nó thì Alan dùng lửa lùa con khác tách đàn rơi vào hố đất của Jack, chúng ta có thể tiết kiệm thời gian hơn."

Sau khi tụ lại bàn kỹ thì bọn họ hừng hực đứng dậy, tách ra chuẩn bị, lần này nhất định họ sẽ bắt hết được chúng!

****

Jun đang nhẹ nhàng lau chùi quầy, nhìn những chiếc ly cao cổ được lau chùi sáng bóng không khỏi yêu thích không thôi. Bỗng cánh cửa chính bị đập mạnh ra, chuông cửa leng keng không ngừng. Bóng đen to lớn che khuất ánh sáng khiến Jun khiếp sợ.

Bóng đen ngừng một chút rồi đổ ầm xuống đất, bụi đất bay lên mù mịt, Jun thấy thế vội lấy khăn che những chiếc ly mà hắn vừa lau, nheo mắt cố gắng phân biệt bóng đen phía trước.

"J...un...~"

Jun giật mình nhận ra tiếng gọi này: "Ô quý khách, sao ngài lại biến thành như vậy?"

Jun vội vàng tiến đến kéo Jack tả tơi, đen đen nâu nâu như lội trong bùn vào Cứ điểm, rồi đỡ ba người một thú không khác gì Jack vào bên trong.

Jack thở hổn hển giơ tay cầm lấy túi không gian, run rẩy đưa cho Jun: "Chúng ... tôi... đã hoàn thành nhiệm vụ..."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play