Hạnh Vận Dư Cung

Chương 57


2 tuần

trướctiếp

Ngoài cửa sổ tuyết lại rơi, từng bông tuyết lớn rơi xuống theo gió, gió thổi mạnh đến nỗi trong nhà có thể nghe rõ tiếng gió rít bên ngoài cửa sổ. Như vậy trái lại lại khiến căn phòng càng ấm áp hơn, hai người nằm trong ổ chăn giống như những chú gấu ngủ đông trong hốc cây, thật hạnh phúc!
"Thật không muốn cử động tý nào." Hạnh Vận lười biếng nói, đã hai năm cậu chưa cảm nhận được loại hạnh phúc này, mỗi ngày đều ngủ trong chiếc chăn có thể vắt ra nước, nằm trong đó không có chút hơi ấm nào, được nằm trong chiếc chăn ấm như bây giờ đã là một loại xa xỉ.
Cung Hỉ ôm Hạnh Vận vào lòng, sủng nịnh nói: “Không muốn cử động thì đừng cử động.”
Hạnh Vận vòng tay qua eo Cung Hỉ, đôi mắt mở to, lười biếng như một chú mèo đang phơi nắng giữa trưa hè. Cậu xoa xoa cổ Cung Hỉ, nói: “Không phải anh nói tối nay trở về ăn tối sao?”
Cung Hỉ cũng lười biếng híp mắt.
"Lát nữa anh gọi cho ông ấy, nói tuyết dày không qua đó nữa."
Hạnh Vận ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hơi do dự nói: "Không tốt lắm? Cha sẽ không vui."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp