Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Ốm Yếu, Tôi Trở Thành Nghệ Sĩ

Chương 29


3 tháng

trướctiếp

Nghiêm Vũ Thành: “Gian lận phiếu bầu sao?”

Lúc này giám đốc cũng tới công ty, ông ấy đang ngồi ở trước mặt Nghiêm Vũ Thành, nghe thấy giọng nói, đột nhiên ngẩng đầu lên, khô khan nói: “Tôi vừa nhớ ra một chuyện…”

“Chuyện gì?”

Giám đốc cố nở một nụ cười, nhưng so với khóc thì còn khó coi hơn: “Ban đầu, người được tuyển chọn là Đồng Nhụy chứ không phải là Giang Tốc.”

Nghiêm Vũ Thành hoàn toàn không nhớ nổi Đồng Nhụy là ai?

Nhưng giám đốc thì nhớ rất rõ.

Giám đốc hít một hơi thật sâu rồi nói thêm: “Lúc ấy, chúng tôi vừa ký hợp đồng với Vi Quang, nếu Đồng Nhụy được tuyển chọn vào chương trình…thì sẽ được xem là một mỹ nhân bình hoa. Khi đến tập thứ tư thì sẽ loại ra.”

Sắc mặt Nghiêm Vũ Thành trầm xuống, anh ta ngồi nghiêm lại: “Ông có bệnh à?”

Giám đốc: “Tôi, tôi…”

Nghiêm Vũ Thành: “Hay là tổng giám đốc tiền nhiệm có bệnh?”

Giám đốc: “Ông ta, lúc ấy…lúc ấy đang tranh giành phụ nữ với công ty giải trí Sư Vương… À, cô gái đó, không phải cô ấy tình cờ tham gia chương trình này sao? Chỉ là…”

Nghiêm Vũ Thành cười lạnh, đây đúng là một mớ hỗn độn.

Cô gái nhỏ toàn tâm toàn ý muốn giúp anh ta dọn dẹp đống lộn xộn này lại, nhưng cô lại không biết rằng có ai đó phía sau lưng đã cắt đứt mọi đường lui của cô.

Lửa giận trong lòng Nghiêm Vũ Thành bùng cháy lên.

Anh ta đứng dậy, nhìn chằm chằm giám đốc, lạnh giọng nói: “Chờ đấy.”

Giám đốc chợt nhớ lại, từ đâu mà có tin đồn về vị Nghiêm thiếu này “không sang trọng” và “mộc mạc”?

Chỉ hai ngày sau khi bị đưa về Bắc Kinh, anh ta đã đánh cha ruột của mình…

Chuẩn bị làm gì đó?

Không phải đi đánh tổng giám đốc tiền nhiệm đấy chứ?

Trong lòng giám đốc hoảng hốt, vội vàng lo lắng gọi điện thoại cho Vi Quang. Nhưng Vi Quang biết đây Trình tổng của bọn họ và Nghiêm gia không hòa hợp với nhau, cho nên tại sao phải nghe điện thoại? Vì thế làm bộ không nghe thấy là được rồi.

Ở bên kia, tại dinh thự Triệu gia.

Triệu Thu Doanh vừa mới thay đồ xong, chuẩn bị đi ra ngoài. Triệu phu nhân gọi cậu ấy lại: “Không ăn bữa sáng sao?”

Triệu Thu Doanh: “Ừ, có hơi vội.”Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T Y T và web tytnovel

Triệu phu nhân tức giận nói: “Trong nhà có gia nghiệp lớn như vậy, nhưng ngày qua ngày con chỉ có biết mỗi chuyện của giới giải trí…”

Nói tới đây, Triệu phu nhân dừng lại: “Trước tiên con đi khuyên ông ngoại đừng chơi nữa, ông ấy nghe lời con nhất.”

Triệu Thu Doanh gật đầu, tìm thấy ông ngoại ở phòng sau.

Ông ngoại Triệu đã hơn 70 tuổi, thích nghe radio. Thỉnh thoảng ông ấy hay xem việt kịch và bình kịch trên máy tính.

Triệu Thu Doanh bước chân vào phòng, cho rằng hôm nay lại nghe thấy âm thanh “Ê ê a a” kéo dài của ông ngoại.

Ai mà ngờ cậu ấy lại thấy ông ngoại tựa người vào giường trước máy tính, đeo kính viễn thị, tay run rẩy bấm chuột.

“Ông ngoại?”

“A a, Tiểu Thu mau tới đây.” Ông ngoại Triệu vẫy tay với cậu ấy: “Con mau nhìn cái này đi, sao lại không có phản ứng gì hết?” ( truyện trên app T𝕪T )

Triệu Thu Doanh bước tới nhìn vào, ngay lập tức hoảng sợ.

Đây không phải là giao diện bỏ phiếu bầu của show《 Tuyển chọn thiếu nữ 》sao?

Ông ngoại Triệu có tài khoản trên tất cả các nền tảng video lớn, ông cũng là VIP cấp cao. Đây là tiền được gia đình cho ông dùng để xem Việt kịch.

Ông run rẩy ấn vào nút bỏ phiếu, giao diện tự động đổi mới.

“Con xem…tại sao vẫn là số này? Ông không có mù, ông thấy rất rõ…”

Vẻ mặt Triệu Thu Doanh lạnh lùng.

Hệ thống bỏ phiếu bầu có vấn đề?

Triệu Thu Doanh đè con chuột lại, nhẹ nhàng hỏi: “Ông ngoại, sao ông lại bắt đầu bỏ phiếu cho cái này?”

Ông ngoại Triệu mím môi: “Cái ngày đó ông tùy tiện ấn vào liền nghe được một âm thanh! Là kèn Sona! Giai điệu còn hay hơn so với Vương Nhị Cẩu ở đầu thôn khi ông ngoại còn nhỏ! Cho nên ông liền thích nghe cái này…”

Triệu Thu Doanh: “…”

Ông ngoại Triệu nói liên tục không ngừng: “Mới hôm qua, ông lại bấm vào thì lại nghe thấy! Đàn tỳ bà mai phục xung quanh phải không? Lỗ tai ông không điếc, ông rất cẩn thận lắng nghe kĩ… Ánh kiếm chợt lóe lên, trong đó còn có tiếng xoẹt qua…”

Triệu Thu Doanh: “…”

Ông ngoại Triệu lẩm bẩm nói: “Có phải lần sau là nhạc gõ chuông không? Cái này ông cũng thích nghe. Thùng thùng…nghe như thể ông sắp lên trời, lên ngôi vậy…”

Triệu Thu Doanh: “…………”

“Aiz, không nói xa nữa. Con xem đi, sao cái này không bỏ phiếu bầu được? Ông đã học nó trong 3 tiếng đấy.” Ông ngoại Triệu lẩm nhẩm: “Là do ông già rồi sao? Ông không già, ông rất thông minh. Smartphone vừa học còn biết dùng nói chi đến việc bỏ phiếu bầu. Ông lợi hại hơn ông già Nghiêm gia nhiều!”

“Cái giao diện này hỏng rồi.”

“Rác rưởi!”

Triệu Thu Doanh dỗ dành ông ngoại vài câu: “Con giúp ông đi làm rõ chuyện này…”

Triệu Thu Doanh vừa rời khỏi nhà liền trực đi tới Vi Quang.

Sau khi giám đốc không liên lạc được, ông ấy đành phải gọi điện thoại cho Giang Tốc trước.

Giang Tốc lười biếng dựa vào giường: “Ừ, ông nói đi.”

Giám đốc nghe thấy giọng nói chậm rãi nhẹ nhàng ở đầu dây bên kia, không hiểu sao ɕảɷ ŧɦấყtim mình bỗng thắt lại, bất giác rụt đầu.

Ông ấy lắp bắp lặp lại những gì đã nói với Nghiêm Vũ Thành.

Lúc này Giang Tốc mới chậm rãi ngồi thẳng người, ngước mắt nhìn thoáng qua camera rồi sau đó xoay người bước vào phòng tắm.

“Ông nói là nền tảng đàn áp phiếu bầu của tôi để đảm bảo rằng tôi có thể bị đuổi trong tập tiếp theo?”

“Đúng…”

Thế chẳng phải lợi nhuận 60% trong tài khoản bay đi mất sao?

Không được.

Giọng điệu Giang Tốc vẫn nhẹ nhàng, cô lễ phép nói: “Ừm, nếu nhất định phải chơi như vậy thì mọi người đừng chơi nữa. Tạm biệt.”

Cô cúp máy.

“Đừng, này, đừng……” Trái tim giám đốc thắt lại, nghe âm thanh tút tút ở đầu dây bên kia, ông ấy có linh cảm rằng cô gái này sẽ làm nổ tung tổ chương trình.

Mà bên này Triệu Thu Doanh vội vàng đi vào văn phòng cấp cao của Vi Quang, vừa vặn gặp phải Nghiêm Vũ Thành xách theo tổng giám đốc tiền nhiệm của Tam Kim.

Cấp cao của Vi Quang hơi choáng váng khi nhìn thấy vị tổng giám đốc tiền nhiệm kia.

Khụ.

Cái đầu này sưng đến mức chắc phải ăn ít nhất bảy tám cú đấm rồi?

Nghiêm Vũ Thành ném người đàn ông xuống mặt đất.

Người đàn ông co rúm lại, nhỏ giọng nói: “Chúng ta cần phải ký lại hợp đồng trong công ty. Bây giờ phải nghe theo Nghiêm thiếu, anh ta mới là tổng giám đốc, vào tập 4 Giang Tốc không thể bị đuổi…”

Triệu Thu Doanh nhìn lướt qua, cau mày, nói với giọng lạnh lùng: “Các người cố tình đàn áp số phiếu bầu của Giang Tốc?”

Cả hai bên gần như nói cùng lúc.

Sau đó đồng thời ngẩn ra.

Triệu Thu Doanh và Nghiêm Vũ Thành liếc mắt nhìn nhau.

Vi Quang cũng sững sờ.

…Hả?

Đúng là Giang Tốc rất lợi hại, nhưng bọn họ đã xem qua sơ yếu lý lịch của cô, học xong cấp 2 liền bỏ học. Ngoại trừ việc lớn lên xinh đẹp ra, có thể là thuộc đại tiểu thư có hoàn cảnh khó khăn…

Lai lịch hiện tại của người này hoàn toàn không đáng nói!

Tầng 29.

Giang Tốc vừa lăn lộn trên giường vừa suy nghĩ.

Đây là một xã hội văn minh, mình cũng không còn là sát thủ.

Cũng không thể tàn nhẫn giết chết Trình Việt được.

Nga…… Vậy làm ra một loại thuốc sống không được muốn chết cũng không xong, khiến cho anh ngoan ngoãn nghe lời mình. Không phải lần trước Dư Tâm Nghiên đã nói Vi Quang là sản nghiệp của Trình Việt sao?

Người xem trong phòng livestream không biết cô đang nghĩ gì, không khỏi hưng phấn:

[ ô ô ô con gái đáng yêu quá, tôi phải mua cho con gái một chiếc gối ôm, loại có thể ôm và lăn! ]

[ Em gái thật sự chỉ là một cô bé thôi. ]


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp