Ánh Dương Rực Cháy Chói Lọi

Chương 37: Một mặt trời nhỏ (37)


2 tháng

trướctiếp

Nếu như thời gian không được đo đếm bằng giờ, ngày hay năm, vậy thì thời kỳ ngây thơ của Phương Chước sẽ là một màu trắng ngốc nghếch, sau đó đến màu bùn đất bị lây dính bởi những lần leo trèo rồi lại vấp ngã, còn bây giờ là cả một khay màu vẽ bị lật úp. Cuối cùng thì những màu sắc từ trước đến nay chỉ tồn tại dưới dạng định nghĩa cũng đã có mẫu vật thật.
Bao nhiêu gam màu phức tạp hòa vào nhau, cùng tạo nên một tác phẩm hội họa tuy đẹp đẽ nhưng cũng rất vô vị tầm thường.
Cần phải hình dung theo cách nào nữa nhỉ?
Mùa hè đến, cô thích ngẩng mặt lên rồi nhìn xuyên qua những tán cây xanh mướt để ngắm bầu trời, ngắm bầy chim bay vút qua từng kẽ lá nhỏ hẹp, ngắm cái bóng của làn gió thoảng được phác họa bởi tia nắng ấm, ngắm thời gian chậm rãi trôi qua trong bầu không khí trong lành sạch sẽ.
Thế giới chỉ được tạo thành bởi hai màu sắc đơn giản là xanh lục và xanh lam, nhưng dường như nó lại có thể mô tả được mọi dấu hiệu mang theo ý nghĩa của các sinh mệnh được sinh ra trên cõi đời.
Màu sắc mà Phương Chước đang sở hữu lúc này chính là như thế.
Cô cảm thấy mình hơi chìm đắm trong cuộc sống tĩnh mịch và quy củ này, dù cho nhịp độ của nó có thể khiến con người ta cảm thấy mệt mỏi, cứ như thể mỗi một giây đồng hồ của ngày hôm ấy đều đã được sắp xếp sẵn trong một thời khóa biểu chi tiết bao gồm các nhiệm vụ là học tập, cố gắng hoặc nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp