Chị, Em Xin Lỗi!

Chương 5: Bạch Hào Ngân Châm


2 tháng

trướctiếp

Kiều Nhạc vừa bước vào lối vào bể bơi, bốn chai nước lạnh trong tay suýt chút nữa đã tuột khỏi tay anh ta.

Bên bể bơi, hai thân hình một nam một nữ đứng sát nhau, thoạt nhìn còn tưởng rằng hai người bọn họ còn đang làm chuyện không đứng đắn gì đó, tư thế đó cũng có vẻ rất hưng phấn.

Anh ta lại nhìn kỹ hơn một chút.

Không đúng, sao lại là Thư Vân cơ chứ?

Đợi đến khi anh ta tỉnh lại, “nàng tiên cá” đã ngượng ngùng nhanh chóng vung “đuôi” trượt xuống hồ, tâm tình Kiều Nhạc lập tức rơi xuống đáy vực.

Một chai nước lạnh bỗng bay đến bên cạnh, Yên Nam nhanh chóng dùng tay nhanh mắt bắt lấy.

Vẻ mặt Kiều Nhạc đầy buồn bã kêu lên:

"Vừa rồi cậu đang làm gì thế?"

Yên Nam mở nắp chai uống một ngụm lớn nhưng không trả lời.

Giọng điệu Kiều Nhạc càng trở nên gay gắt: “Chẳng lẽ đàn em Thư thích cậu thật sao?”

Nếu cô thực sư thích Yên Nam thì anh ta cũng không làm gì được. Đàn ông nhà họ Yên ai nấy đều có khuôn mặt tuấn tú làm cho thiên hạ phải phẫn nộ, mọi người đều bị thu hút bởi gương mặt tuấn tú của anh mà thôi chứ chưa chắc là tình yêu đích thực gì cả.

“Chỉ là vừa rồi cô ấy không thể đứng vững mà thôi.”

"Được rồi."

Yên Nam tùy ý đặt chai nước xuống, ánh mắt anh lại rơi vào làn nước lấp lánh.

Tâm trạng của cô bé khôi phục rất nhanh, một lúc sau đã thấy cô bơi lội tung tăng và thích thú đùa giỡn với người bạn thân nhất của mình trong bể bơi như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Với một cú bơi ngửa, nửa vòng cung xinh đẹp ẩn giấu trong bộ đồ bơi màu xanh nổi lên khỏi mặt nước.

Yên Nam kịp thời dời ánh mắt đi.

Kiều Nhạc nâng chai rượu lên định chạm cốc với Yên Nam, nhưng lại đột nhiên phát hiện người bên cạnh không biết đã biến mất từ lúc nào.

Cách đó vài mét, Yên Nam duỗi người một lát rồi cũng nhảy xuống bể bơi.

Một tiếng động do tiếp xúc với nước vang lên đầy trong trẻo, những giọt nước bắn tung tóe, trong bể bơi như có thêm một con ngân long đang lao tới.

“Sao đột nhiên lại nhảy vào mà không nói tiếng nào vậy?”

Kiều Nhạc lẩm bẩm, rồi cũng nhanh chóng nhảy xuống hồ.

Buổi tối, Yên Nam và Kiều Nhạc cùng nhau trở về ký túc xá nam.

Nhiệt độ trong phòng giống như ở Nam Cực, tóc Kiều Nhạc còn chưa khô hẳn, khi anh ta vừa đẩy cửa bước vào phòng, anh ta lập tức hét lên một tiếng "Mẹ kiếp", trong giọng điệu cũng đầy run rẩy.

Trên người Trần Sí đang quấn áo khoác dày cộm, sau khi thành công tiêu diệt đối phương, anh ta liền quay đầu lại hỏi: “Sao vậy?”

Yên Nam lập tức cầm điều khiển từ xa của máy điều hòa lên, liền nhìn thấy con số “16” hiển thị rực rỡ trên màn hình. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Người anh em đang núp dưới chăn cũng thò đầu ra:

“Buổi chiều chơi game nóng nực quá nên tôi đã giảm nhiệt độ xuống mức thấp nhất. Tôi đã kêu Trần Sí chỉnh nhiệt độ lên nhưng anh ta vẫn dán chặt hai mắt vào máy tính từ nãy đến giờ.”

"Tôi đang bận chơi game mà."

Kiều Nhạc bị lạnh đến mức trở nên bực bội, nhưng anh ta đột nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng:

"Chết rồi, tôi quên hỏi ID wechat của đàn em Thư rồi."

''Đàn em Thư? "

Trần Sí chăm chú nhìn anh ta: “Là Thư Vân sao?”

Yên Nam: "Này tên kia, cậu đi hỏi Tống Du Wechat của Thư Vân đi. Hôm nay ở bể bơi tuy cô ấy không trang điểm tỉ mỉ nhưng gương mặt vẫn rất rực rỡ, thân hình lại vô cùng nóng bỏng…”

"Được thôi."

Trần Sí không suy nghĩ nhiều lập tức gửi tin nhắn cho Tống Du, nói rằng anh em tốt của anh ta đang muốn hỏi xin tài khoản Wechat của Thư Vân.

Tống Du trả lời rất nhanh, kết thúc mỗi câu còn kèm theo một dấu chấm hỏi to đùng.

[? ]

[Kiều Nhạc muốn hay là chính anh muốn?]

[Anh nghĩ sao mà lại kêu bạn gái mình đi xin Wechat của cô gái khác vậy?]

Trần Sí gõ một dòng “Chẳng phải cô ấy là em của em sao?”, nhưng cuối cùng anh ta lại không bấm gửi dòng tin đó.

"Tống Du không cho."

Trần Sí chán nản dựa vào lưng ghế..

Anh ta luôn cảm giác gần đây Tống Du có chút nóng nảy và rất hung dữ với anh ta.

Kiều Nhạc: "Chắc dì cả của cô ấy đang tới nên mới trút giận lên bạn trai mình ấy mà, để tôi tự đi hỏi cô ấy cũng được."

Hai phút sau.

Kiều Nhạc ném điện thoại lên bàn: "Ngay cả tôi đi hỏi mà cũng không cho à? Có chuyện gì vậy, chỉ là một cái tài khoản Wechat mà cũng quyết mang theo xuống mồ luôn à?"

Trần Sí cười hì hì: “Mỹ nữ mà, đôi lúc hay ra vẻ là chuyện bình thường.”

Kiều Nhạc liếc anh ta một cái, trong lòng thầm nghĩ còn có vô số người đẹp hơn cô ta nhưng tính tình của bọn họ đâu có nóng nảy thất thường như Tống Du đâu chứ, nhưng dường như đang có một khối kẹo bạc hà đang chặn lại ở cổ họng anh ta, với lại nghĩ đến tình anh em bấy lâu nay nên Kiều Nhạc cũng thức thời im miệng

Nhiệt độ trong ký túc xá dần dần trở về khí hậu ôn hòa, còn chưa đến tám giờ tối, Kiều Nhạc đã đá giày định lên giường đi ngủ.

Quay đầu lại nhìn chiếc giường đối diện, hiếm khi thấy Yến thiếu gia có thời gian rảnh rỗi xem phim, Kiều Nhạc bị kẹt ở giữa cầu thang nên có muốn xuống cũng không được, anh ta nhìn chằm chằm bóng lưng cao lớn của chàng trai trẻ, nhẹ giọng nói:

"Yên Nam, hay là cậu thử hỏi xin tài khoản WeChat của Thư Vân đi?"

Xúc tu bát quái của Kiều Nhạc rất nhạy bén, anh ta biết toàn bộ ký túc xá của Tống Du đều là fan hâm mộ của Yên Nam.

Tuy rằng vị trí bạn trai chính thức Trần Sí này ra tay cũng không hỏi được, nhưng bạn trai nhiều nhất cũng chỉ là phàm nhân, còn Yên Nam thì lại là nam thần trong lòng các cô gái, thần tiên và phàm nhân ít nhiều có sự khác biệt về bản chất, thần tiên hiển nhiên trâu bò hơn nhiều.

Yên Nam: “Tôi không có tài khoản WeChat của Tống Du.”

Nhưng chưa tới nửa giây sau, Trần Sí đã “tàn nhẫn” vạch trần anh:

“Cậu có. Tống Du là thành viên trong bộ phận tuyên truyền của hội sinh viên, học kỳ trước bộ phận tuyên truyền có tổ chức hội chợ triển lãm, cô ấy đã tới tìm tớ nhờ tớ xin wechat của cậu.”

Sở dĩ Trần Sí nhớ rõ như vậy là vì sau khi anh ta đưa tài khoản WeChat của Yên Nam cho Tống Du, Tống Du ngay lập tức liền gửi yêu cầu kết bạn, nhưng mãi đến tận hai ngày sau vẫn chưa thấy đối phương đồng ý. Cô ta sau đó liền nhờ Trần Sí đi thúc giục Yên Nam mau nhấn nút chấp nhận, Yên Nam liền bực bội ném điện thoại của mình cho anh ta và bảo anh ta tự tìm Wechat của Tống Du giữa vô số ảnh đại diện của hàng tá cô gái xinh đẹp.

Trần Sí từng nghĩ rằng độ nổi tiếng của mình khá cao, nhưng cuối cùng anh ta cũng nhận ra khoảng cách giữa mình và nam thần Yên Nam.

Sau khi kết bạn thành công còn có một sự việc xảy ra phía sau đó.

Tống Du đã chủ động gọi cho Yên Nam rất nhiều cuộc, nhưng anh lại chỉ đáp lại cô ta hai chữ đầy thờ ơ: “Cô là ai?” 

Trùng hợp hôm đó là ngày đầu tiên dì cả tìm tới Tống Du, cô ta không dám nổi giận với Yên Nam nên phải đành giận chó đánh mèo lên Trần Sí, trách anh ta không chịu nói rõ ràng với Yên Nam.

Người bạn trai như Trần Sí thật sự là quá thảm.

Nghe Trần Sí nói xong, Yên Nam khẽ nhíu mày.

Anh thực sự không nhớ chuyện này, người không quan trọng, chuyện không quan trọng.

Kiều Nhạc giẫm dép lê trượt đến bên người Yên Nam, còn ân cần bóp vai anh:

“Yên đại thiếu gia, cậu là anh em tốt nhất của tôi, cậu có thể giúp tôi xin Wechat của đàn em Thư được không?"

Yên Nam không có phản ứng gì, trong phim đang chiếu tới một phân cảnh buồn cười, khóe miệng của anh khẽ nhếch lên.

Kiều Nhạc nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi giúp cậu làm vệ sinh ký túc xá một lần.”

Ký túc xá của đại học Ninh Châu được thiết kế giống kiểu nhà chung cư, điều kiện sinh hoạt khá tốt, có một phòng khách nhỏ và một phòng tắm độc lập, tuy nhiên việc giám sát vệ sinh trong ký túc xá cũng rất nghiêm ngặt. Đám công tử nhà giàu như bọn họ làm gì có tâm tư để làm những chuyện quét dọn vệ sinh như thế này cơ chứ, ký túc xá lại không cho phép sinh viên mướn người làm theo giờ, vậy nên mấy ngày đầu bọn họ đều luống cuống một phen, trong sổ theo dõi của người phụ trách kiểm tra ký túc xá ghi đầy tội trạng của bọn họ, các dì lao công cũng đối xử với những công tử nhà giàu này giống như đối xử với người thường, bắt bọn họ đi chà nhà vệ sinh đến khi nào trắng nõn như da mặt của bọn họ thì mới chịu buông tha.

Ký túc xá của bọn họ áp dụng chế độ luân phiên trực nhật, mỗi người phụ trách một tuần, bao trọn hết từ trong ra ngoài.

Yên Nam im lặng giơ hai ngón tay lên:

"Hai lần."

"Thành giao."

Trần Sí nghe xong liền nhịn cười, ân cần nhắc nhở Kiều Nhạc đang dần mất tỉnh táo: "Lần sau chỉ cần..."

Cứ hỏi thẳng Thư Vân chẳng phải là được rồi sao, cần gì phải hạ mình nhờ vả người ta?

Nhưng nửa câu sau đã bị Yên Nam đang chiếm tiện nghi nhanh chóng chặn lại.

Trần Sí thản nhiên đổi lời: "Yên Nam, cậu mau đi hỏi Tống Du đi, tôi cũng muốn xin Wechat của Thư Vân."

Yên Nam cầm chiếc điện thoại di động ở góc bàn lên, tìm kiếm tên Tống Du trong sổ địa chỉ WeChat rồi bấm vào cửa sổ trò chuyện.

Cuộc trò chuyện gần đây nhất là vào mùa hè năm nay. Yên Nam là người Bắc Kinh, Tống Du nói mình chuẩn bị đi Bắc Kinh du lịch nên cô ta nhắn hỏi Yên Nam một số thắng cảnh để đi tham quan.

Nhưng anh chỉ đáp lại cô ta bằng hai từ: [Đang bận.]

Sau đó cũng không có trao đổi gì nữa,

Khu ký túc xá nữ và khu ký túc xá nam của nằm cạnh nhau, ngăn cách nhau bằng một hàng rào sắt, phía dưới chân tòa nhà có hai trạm đun nước sôi đứng quay lưng vào nhau, các đôi tình nhân thường lợi dụng những lúc xuống lấy nước để đứng đó tâm sự với nhau vài phút.

Chu Lăng cầm bình giữ nhiệt xuống lầu lấy nước, hai mươi phút sau mới quay lại.

Kể từ khi cô ta tình cờ gặp Yên Nam lúc đang đi lấy nước cách đây nửa tháng, chỉ bằng một cái gật đầu của anh đã làm cô ta mất ngủ cả đêm, kể từ đó, hằng ngày cứ đúng giờ đó, cô ta đều sẽ tìm cớ đi xuống lầu lấy nước, đợi khi lấy nước xong còn cố tình đi loanh quanh vài dòng để tìm cơ hội chạm mặt anh, nhưng rất tiếc thần may mắn đã không gõ cửa thêm lần nào nữa.

Tống Du đang khoanh chân ngồi xem video làm đẹp, khi nghe thấy tiếng ấm nước rơi xuống đất phía sau mình, cô ta liền quay người lại:

"Nhẹ nhàng một chút, ấm nước không có tội."

Chu Lăng dời ghế tới cùng Tống Du xem video, một lúc sau cô ta mới mơ hồ nói:

"Nếu tôi có thể đẹp như cậu thì mỗi ngày tôi cũng muốn xem những thứ này."

Tống Du vén mái tóc dài màu nâu trà ra sau tai rồi quay lại nhìn cô ta:

"Cậu cũng rất xinh đẹp mà, lớp trưởng đã theo đuổi cậu gần một năm rồi phải không?"

Chu Lăng nhún vai: “Nhưng tớ không thích cậu ta.”

Ánh sáng mờ ảo của màn hình máy tính phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp của Tống Du, cô ta buột miệng nói:

"Nhưng chỉ có hoa khôi của trường mới có thể xứng đôi với người cậu thích..."

Tống Du nói xong đột nhiên trở nên im lặng, trên lông mày hiện lên một tia chán nản.

Ngay ngày hôm qua, cuộc bình chọn hoa khôi trường đại học Ninh Châu đã kết thúc, sinh viên năm nhất khoa Toán Thư Vân đã giành được số phiếu bầu cao nhất, áp đảo cả cựu hoa khôi hai năm liên tục, khoa Toán từ lúc đó bắt đầu trở thành một “thắng cảnh” ngày càng có nhiều sinh viên “ghé thăm”.

Tống Du cũng có tên trong danh sách tuyển chọn hoa khôi của trường, nhưng cô ta thậm chí còn không lọt nổi vào top 20, bọn họ chỉ đơn thuần ghi tên cô ta vào để làm phong phú cho danh sách vote mà thôi.

Cảm nhận được áp lực thấp không thể giải thích được xung quanh mình, Chu Lăng liền im lặng trở về chỗ ngồi.

Điện thoại di động trên bàn đột nhiên sáng lên, Tống Du liền thản nhiên cầm lên.

Chỉ nghe thấy trong không gian đột nhiên phát ra một âm thanh va chạm thật lớn, lực chú ý của các bạn cùng phòng lập tức bị hấp dẫn.

"Không có gì, không có gì, chỉ là đột nhiên ngồi không vững mà thôi."

Tống Du giải thích, mái tóc dài rủ xuống che đi đôi mắt vừa vui mừng vừa hưng phấn. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Trên màn hình là ảnh chân dung tĩnh vật cực đơn giản, cùng với một dòng tin nhắn chào hỏi: [Cậu có ở đấy không?]

Yên Nam vậy mà lại chủ động tìm cô ta!

Tống Du cố gắng hết sức để ngăn mình không ném qua cho anh những biểu tượng cảm xúc tỏ ý vui mừng hết cỡ, cô ta nhanh chóng định thần lại và bình tĩnh trả lời:

[Có, có chuyện gì thế?]

Cuộc đối thoại vô cùng ngắn gọn, không có bất kỳ tin tức cụ thể nào, Tống Du đã nghĩ ra đủ loại khả năng. Cô ta đắc chí cho rằng, mặc kệ Yên Nam tìm cô ta là vì chuyện gì, dựa vào tính cách cao lãnh của anh, có thể chủ động gửi tin nhắn cho cô ta đã nói rõ anh đối với cô ta hẳn là có một chút hảo cảm, cho dù đó chỉ là loại hảo cảm bình thường với một người bạn học, nhưng loại tình cảm này đã thân thiết hơn phần lớn nữ sinh đuổi theo sau mông anh rất nhiều.

Yên Nam: [Cho tôi ID Wechat của Thư Vân với, cảm ơn cậu!]

Chu Lăng ở đối diện giường đang sắp xếp tủ quần áo, cô t đột nhiên cảm giác được nhiệt độ trong phòng đột nhiên giảm xuống, theo bản năng liền cảm thấy không khỏi rùng mình.

Cô ta lấy hết can đảm quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy Tống Du thậm chí còn không thay quần áo, cô ta mặc luôn cả quần jean bó sát rồi leo lên giường chuẩn bị đi ngủ, đôi dép tùy ý ném đại ở bên giường, dường như đang bực tức chuyện gì đó.

Cô ta đập mạnh điện thoại vào gối, kéo rèm giường lại và mắng một câu thô tục.

Ký túc xá trong khuôn viên của Đại học Ninh Châu được chia thành 5 khu: đông, tây, nam, bắc và khu trung tâm. Ký túc xá của khoa Kinh doanh nằm ngay ở trung tâm, vậy nên việc đi lại giữa các khu khác cũng rất dễ dàng, trong khi ký túc xá của khoa tán thì lại nằm ở nơi xa xôi nhất, xung quanh có rất nhiều cây xanh nên không gian ban đêm rất yên tĩnh.

Sau khi Thư Vân đi bơi về liền tranh thủ thời gian đọc sách một lúc, nhưng chưa bao lâu sau cơ bắp trên người cô mơ hồ cảm thấy có chút đau nhức, cho nên cô vội đi rửa mặt rồi chuẩn bị nằm xuống giường chìm vào giấc ngủ.

Từ trước đến nay chất lượng giấc ngủ của cô vẫn luôn rất tốt, ngay cả khi Hướng Duyệt vừa xem phim truyền hình vừa ngâm nga run chân cũng không thể đánh thức được cô, ngược lại Ứng Trăn lại khó ngủ hơn một chút, thỉnh thoảng cô ấy lại phải quay sang nhắc nhở      Hướng Duyệt hành động nhẹ nhàng một chút.

Sáng sớm lúc tỉnh lại, ánh mặt trời vỡ vụn lọt vào phòng thông qua khe hở rèm cửa sổ, trên nền gạch men giống như xuất hiện một khe nứt ánh sáng có chút chói mắt.

Thư Vân là người đầu tiên bước ra khỏi giường, động tác của cô nhẹ nhàng như lông hồng.

Đợi khi cô rửa mặt xong thì trời vẫn còn sớm, cô múc một thìa mặt nạ bôi lên toàn bộ khuôn mặt, rồi tựa người vào ghế bọc đệm êm ái để uống sữa.

Thanh thông báo "Bạn mới" trong wechat hiển thị hai thông báo mới, là thông báo từ mười giờ mười lăm phút tối hôm qua và đến từ Kiều Nhạc và Trần Sí.

Thư Vân dạo qua thông tin từng người một, trong lòng còn đang tự hỏi không biết tại sao bọn họ lại có được phương thức liên lạc của cô.

Tống Du đưa cho bọn họ à? Không thể nào!

Ở giường trên chéo với giường của cô, Phạm Thi Thi xoay người nhẹ nhàng thở dài, không biết cô ấy vừa mơ thấy giấc mơ ngọt ngào gì nữa.

Không còn việc gì phải làm, Thư Vân ngẩng đầu lên để dưỡng chất trong mặt nạ hoàn toàn thấm vào da, cô giơ điện thoại di động lên và bắt đầu dạo quanh vòng tròn bạn bè của đàn anh Trần Sí.

Trần Sí khá thích đăng bài lên Khoảnh khắc, cứ vài ngày lại có một bài, nội dung đều liên quan đến những thú vui của bọn con trai, chẳng hạn như là bóng rổ và game điện tử.

Chiếc mặt nạ có kết cấu thạch hình như hơi tan chảy dưới sức nóng của cơ thể, làn da trắng nõn mịn màng của cô gái gần như không thể nhìn ra lỗ chân lông, đôi mắt hoa đào đang chăm chú nhìn vào điện thoại, ngón tay liên tục cử động trượt lên trượt xuống.

Thư Vân giống như một thám tử tỉ mỉ, cô không chỉ quan sát hình ảnh trong nhóm bạn bè của Trần Sí, mà còn cẩn thận xem xét từng dòng bình luận tương tác của bạn bè anh ta để lại, cố gắng tìm ra những thông tin ẩn giấu thông qua những dòng bình luận.

Vào ngày 18 tháng 6 năm nay, vào ngày sinh nhật của Trần Sí, trong ảnh chụp quà tặng, món quà anh ta đặt ở vị trí C là bàn phím trò chơi phiên bản người ngoài hành tinh của anh họ tặng, chứ không phải là bánh ngọt và nước hoa do bạn gái Tống Du tặng.

Vào ngày 11 tháng 5 năm nay, nhân kỷ niệm 100 ngày bên nhau, Trần Sí đã đăng một tấm ảnh chụp chung với Tống Du, khu bình luận cũng có vẻ khá sôi nổi:

Kiều Nhạc: [Giỏi đấy chàng trai!]

Trần Sí trả lời Kiều Nhạc: [Cũng bình thường mà thôi [icon nhe răng]]

..

Trần Sí trả lời Tống Du: [[icon Hoảng sợ] Hôm nay anh không chơi nữa, buổi tối sẽ đưa em bé nhà anh đi ăn.]

Trần Sí thích chơi game, chuyện này làm cho Tống Du rất khó chịu, đây là một trong những điểm khác biệt giữa bọn họ.

Đầu ngón tay trắng nõn của Thư Vân tiếp tục trượt xuống, dòng thời gian dần lùi về quá khứ, những bức ảnh xa lạ về cuộc sống thời đại học dần hiện lên trước mắt cô.

Ngày 3 tháng 4 năm nay...

Đôi mắt Thư Vân chợt khựng lại, cơ mặt cô hơi co giật, dưỡng chất trong chiếc mặt nạ vô tình thấm vào khóe mắt gây nên cảm giác đau nhức, cô nhanh chóng nhắm mắt lại.

Cô thật sự muốn bật cười thành tiếng.

Đây là loại tuyệt thế gì vậy?

[Bạn muốn tìm một công ty có dịch vụ vệ sinh tốt nhất? Cứ đến ký túc xá Ninh đại phòng 309 tìm Yên Nam!]

Trong ảnh, bốn nam sinh cao ráo đang xếp hàng ở tầng dưới ký túc xá, bọn họ thoải mái đón nhận ánh nắng chói chang, mỗi bên là một dì lao công ở ký túc xá đang nở một nụ cười vô cùng hiền hậu.

Người dì lao công bên trái còn nắm lấy tay Yên Nam, trên khuôn mặt của anh chàng đẹp trai được mệnh danh là nam thần của Ninh đại liền nở một nụ cười ngượng nghịu như bị co giật; trước ngực Trần Sí và Yên Nam là một tấm giấy chứng nhận có đóng dấu mộc đỏ đàng hoàng. Trên giấy chứng nhận viết rất rõ ràng thành tích của bọn họ - ngôi sao vệ sinh tháng 3 của ký túc xá đại học Ninh Châu!

Tống Du: [? ? ? ]

Trần Sí trả lời Tống Du: [Phòng của bọn anh giành được giải thưởng dọn dẹp vệ sinh, thầy quản lý ký túc xá còn rất khen ngợi năng lực dọn dẹp nhà vệ sinh của Yên Nam.]

Kiều Nhạc: [Cậu chủ trẻ hơn hai mươi năm qua chưa từng cầm qua cây lau nhà, vậy mà chỉ mới cầm cây lau nhà có một lần mà đã được tuyên dương rầm rộ thế rồi à!]

Trần Sí trả lời Kiều Nhạc: [Vẫn là dì Lý và dì Triệu dạy dỗ tốt.]

Kiều Nhạc trả lời Trần Sí:  [Đúng vậy, cảm ơn dì, chúng con sẽ cố gắng học tập bạn học Yên Nam!]

...

Trần Sí trả lời Kiều Nhạc: [Hình như Yên Nam kéo tôi vào danh sách đen rồi???]

Kiều Nhạc đáp lại Trần Sí: [Hahaha, xong đời cậu rồi! ]

Kiều Nhạc đáp lại Trần Sí: [? ? ? Cậu ta cũng kéo tôi rồi [bắt tay][bắt tay]]

Thiếu chút nữa Thư Vân liền đưa tay nhấn thích nó.

Cô nhớ đến bàn tay của Yên Nam rất đẹp, từng khớp xương rõ ràng, ngón tay thon dài, làn da trắng lạnh lúc nào cũng vô cùng sạch sẽ và gọn gàng.

Cô nhịn không được tưởng tượng cảnh hai bàn tay tay kia cầm chổi cọ bồn cầu, cơ bắp cuồn cuộn nổi lên, chắc là một hình ảnh rất gợi cảm nhỉ?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp