Nhờ Biết Phá Án, Tôi Trở Thành Quốc Bảo Của Thế Giới

Quyển 1: Cao chạy xa bay - Chương 1: Cục cảnh sát thành phố Giang Châu nhận được một vụ báo án (1)


1 tháng

trướctiếp

Hôm nay cục cảnh sát thành phố Giang Châu nhận được một vụ báo án.

Là một học sinh cấp ba, tầm khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Trong lúc chờ đợi cậu luôn ngồi ngay ngắn trên ghế. Hàng mi đen tuyền, dưới bọng mắt có một vết xanh đen lờ mờ, lúc rũ nhìn như một làn tuyết trắng tĩnh lặng.

Nhưng lúc chàng trai này ngẩng đầu lên nhìn thì cảm giác ấy hoàn toàn biến mất ngay.

Một dòng sông đen tuyền sâu thẳm, một bài hát sâu lắng. Dường như trên đôi vai chưa trải sự đời kia đang gánh vác rất nhiều chuyện vậy.

Đôi mắt cậu đã giống hệt vậy, nó như muốn nói với mọi người rằng cậu có điều muốn nói.

Có rất nhiều người cả đời cũng chưa từng đặt chân vào cục cảnh sát nên không biết trong đó thế nào.

Phòng thẩm vấn đang sáng đèn, ánh sáng này quá chói mắt, chói đến mức khi ánh đèn hắt lên mặt thì khiến da nóng đến bỏng rát, dường như ánh sáng ấy có thể xua tan đi tất cả yêu ma quỷ quái trên thế gian này, khiến rất nhiều tình nghi phải sợ hãi, chột dạ, rồi buộc phải nói ra sự thật.

Nhưng nếu đó là người bình thường, vô tội thì khi nhìn thấy ánh đèn này lại cảm thấy an toàn, yên ổn.

Càng không cần nói đến hai vị cảnh sát đang mặc bộ đồng phục màu đen ngồi phía đối diện, nam thì trưng gương mặt nghiêm túc, lạnh lùng, ánh mắt sáng rực có hồn. Còn nữ thì hiên ngang, mạnh mẽ, ánh mắt tràn đầy lời cổ vũ, nhìn thế nào cũng thấy rất đáng tin.

Cũng vì thế nên gương mặt chàng trai ấy dần giãn ra, không còn căng thẳng như ban đầu nữa.

Cảnh sát nam nhìn cậu thêm một lúc, cuối cùng cũng không kiềm được nhẹ nhàng hỏi:

“Tự giới thiệu về bản thân mình đi, nhóc à cậu tên gì thế? Nhìn đồng phục của cậu thì chắc là trường cấp ba Anh Hoa đúng không, thành tích của cậu chắc chắn rất tốt, đang học lớp mười một hay mười hai đấy?”

“Giang Tuyết Luật. Năm nay học lớp mười một.”

Cuộc trò chuyện dạo đầu rất quan trọng, nó có thể giúp đối phương thả lỏng và buông bỏ phòng bị.

“Được rồi Tiểu Giang, cậu nói cậu muốn tố cáo có người hành hung, người hành hung là người thân của cậu sao…”

Nếu như là vậy thì đã có thể giải thích được vết bầm tím mờ mờ dưới mắt cậu rồi.

Khi người thân bên cạnh phạm phải tội lỗi không thể tha thứ, lúc đó nên lựa chọn bao che giấu giếm hay là vì công lý mà đại nghĩa diệt thân cũng đủ khiến người ta chịu dằn vặt trong một thời gian rất dài.

Đúng lúc gần đây thành phố Giang Châu xảy ra một vụ án nghe thôi cũng thấy rất đáng sợ, đồng thời dưới ngòi bút thêm mắm dặm muối của cánh truyền thông nên đã khiến chuyện này đồn đãi khắp nơi, trên dưới cục cảnh sát bị áp lực đè nặng, ai nấy đều sứt đầu mẻ trán vì nó.

Ngày hôm nay manh mối lại tự mọc chân chạy đến tận mồm rồi.

Từ ngoài nhìn vào thì trong phòng thẩm vấn chỉ có hai người họ và một chiếc máy quay, nhưng trên thực tế phía sau cánh cửa kính đó còn có vài đồng nghiệp cấp cao nữa. Họ đã sẵn sàng đón chờ quân địch, trong lòng cũng đã có những suy đoán tiếng của mình, rốt cuộc người báo án vị thành niên này chuẩn bị tung ra chiêu gì đây, có giúp ích gì được cho những vụ án mà họ đang theo không?

“Cứ yên tâm mà nói đi, chúng tôi sẽ bảo vệ thông tin cá nhân của cậu.”

Nữ cảnh sát ấy tắt máy quay đi, chỉ ghi chép lời khai, còn chỉ về phía cánh cửa đang đóng chặt không một khe hở, ngay cả một tia sáng cũng không lọt vào được. Đây là một loại ám thị tâm lý.

Trong tâm lý học, không gian kín sẽ khiến người ta nói ra hết mọi chuyện trong lòng, mạnh dạn mở ra những chủ đề khác nhau, không cần lo lắng đến chuyện tai vách mạch rừng.

Chàng trai lắc đầu: “Không phải người thân của tôi, người này tôi không hề quen biết…”

Hả? Không quen sao?

Nữ cảnh sát khựng lại, lập tức thay đổi chủ đề: “Tiểu Giang à, cậu là người tận mắt chứng kiến thấy người đó gây án sao?”

Hai người họ vẫn không ngừng ghi chép, vẫn giữ nét mặt cổ vũ lúc nãy.

Giang Tuyết Luật cố gắng lựa chọn từ ngữ phù hợp, một lúc lâu sau mới từ từ lên tiếng: “Có thể xem là vậy, có lúc tôi còn thấy được mặt của người gây án nữa.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Giọng nói của chàng trai ấy rất êm tai, cậu hơi chần chừ nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến sự trong veo trong giọng nói ấy. ( truyện trên app T Y T )

Hai người dừng bút lại, ánh mắt lóe lên một tia ngờ vực, cậu có ý gì đây?

Vốn họ còn đang suy nghĩ đủ các khả năng có thể xảy ra, nhưng điều khiến họ không ngờ tới là cậu nhóc này lại là một tên điên, những câu nói tiếp đó của cậu càng khiến người nghe hoang mang hơn.

“Tôi thấy cô ấy không yêu anh ta nên anh ta giết hết cả nhà cô ấy, bây giờ anh ta vẫn còn nói lời ngon tiếng ngọt ở bên cạnh cô ấy, còn cô ấy thì đang đắm chìm trong nỗi đau và chiếc lưới tình cảm được bện rất tỉ mỉ kia…”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp