Đường Sắt Đôi

Chương 10


1 tuần

trướctiếp

Khương Mộ ôm cặp đứng dậy đi theo Cận Triều vào phòng nhỏ phía sau, chiếc xe được nâng lên đã được hạ xuống và lái ra ngoài, bên cạnh chừa ra một lối đi rất hẹp, sau khi đi qua lối đi là tới ngay một căn phòng nhỏ phía sau, trong phòng khách rộng chưa đầy mười mét vuông, bên trong cửa có một chiếc kệ sắt chứa rất nhiều linh kiện, phiếu bảo trì, bình đựng nước và hai chiếc ghế gỗ đều được xếp chồng lên nhau ở đó.
Bên trong có một tấm rèm che nên không nhìn thấy không gian bên trong, Cận Triều dừng bước hỏi cô: "Em đã làm bài tập làm xong chưa?"
Khương Mộ lắc đầu, Cận Triều đem toàn bộ hóa đơn sửa chữa trên bàn chuyển đến một cái ghế gần đó, bàn làm việc cũ kỹ nhất thời đã trở nên trống rỗng, anh xách cái ghế kia đến trước bàn làm việc và nói với Khương Mộ: "Em ngồi đây làm bài đi, anh đi tắm một lát.”
Khương Mộ đặt cặp sách xuống, gật đầu.
Sau khi ngồi xuống, cô nhìn lại thì thấy Cận Triều đang kéo rèm bước vào, từ góc rèm, cô có thể nhìn thấy bên trong còn có một căn phòng nhỏ hơn, khóe mắt cô chỉ có thể liếc nhìn thấy có một chiếc giường sắt và một cái tủ đầu giường, rèm đã được hạ xuống, rất nhanh Khương Mộ đã nghe thấy tiếng nước chảy.
Cô lấy bài tập toàn về nhà trải lên bàn, sau đó nhìn quanh căn phòng này một lượt, vừa ngẩng đầu lên, cô chợt nhìn thấy một chiếc hộp quen thuộc ở trên kệ sắt.
Mặc dù lớp vỏ ngụy trang màu đen bên ngoài hộp đã bị xé bỏ nhưng đồ bên trong vẫn chưa được mở ra, con tuấn mã cao vút trên hộp vẫn còn nguyên vẹn. Đây là hộp quà "Giấc mơ của ngựa" của Parker, bên trong là một cây bút máy mạ vàng màu đen do cô tỉ mỉ chọn lựa cho Cận Triều, giá trị ít nhất cũng hơn hai ngàn, cô không dùng tiền của Khương Nghênh Hàn để mua nó dùng chính tiền thưởng trong cuộc thi diễn văn nghệ trước đó để mua nó tặng cho anh, sau khi biết mình sẽ đến Đồng Cương, cô đã vụng trộm mua nó cho Cận Triều.
Khương Mộ cụp mắt xuống lấy cây bút Parker đã cũ từ trong túi viết ra, cô vẫn luôn coi cây bút này là cây bút may mắn của mình, chỉ mỗi khi đi thi đấu hay thi cử quan trọng thì cô mới dùng, nhưng qua nhiều năm như vậy, tuy rằng đầu bút và lõi bút đã sớm bị mài mòn nhưng cô vẫn thủy chung giữ lại cán bút vì cô không nỡ vứt bỏ nó, cây bút máy này cứ như vậy an tĩnh nằm ở trong hộp bút của cô, chứng kiến cô vô số lần trải qua các kì thi cử quan trọng, một đường cùng cô tiến về phía trước.
Cận Triều để lại cây bút này cho cô khi anh rời Tô Châu, qua nhiều năm sau, cô đưa tặng lại cho anh một cây bút hoàn toàn mới, cô nghĩ cây bút này sẽ giúp ích cho anh, cô cho rằng món quà này đối với bọn họ là có ý nghĩa nhất, nhưng cô không bao giờ nghĩ rằng Cận Tiều hiện tại đã không cần dùng đến bút nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp