Lớp Học Đẫm Máu

Chương 3


2 tuần


13.

Thấy con da.o đã được chuyền đi, người đàn ông gõ gõ ngón trỏ xuống mặt bàn, nhỏ giọng nói với tôi:

"Xem ra tôi đoán đúng rồi, bản thân không nhất định phải phải tự đ.âm mình, chỉ cần người bị trừng phạt chảy chút m.áu là được."

Sự bình tĩnh của anh ấy khiến tôi bội phục, vô thức tiếp tục cuộc trò chuyện:

"Cảm ơn sự giúp đỡ của anh, tôi tên Lâm Trường An."

"Tôi tên Dịch Sơn." Đối phương gật đầu đáp:

"Có thể nói cho tôi biết hai tiết học trước, cậu ngồi ở tầng nào không?"

"Tầng một và tầng hai." Tôi trả lời: "Còn anh?"

"Tôi đã đi quan sát hết một vòng, đầu tiên ngồi ở tầng bốn, tiếp theo là tầng hai, cuối cùng là tầng này." Đối phương hít một hơi thật sâu, nhìn nội quy trên bảng đen, tiếp tục:

"Tôi có một ý tưởng, muốn tìm người để cùng thử nghiệm. Không biết cậu có nguyện ý hay không."

Đối mặt với người vừa cứu tôi một mạng, khó mà từ chối lời đề nghị của anh ấy:

"Mời nói."

"Quy tắc có yêu cầu, không được phép học hai lớp trong cùng một tầng, cậu còn nhớ không?" Anh ấy chậm rãi phân tích:

"Theo suy luận của tôi, rất có thể nội quy mỗi phòng sẽ không thay đổi. Để tránh cho chúng ta luôn sử dụng cùng một quy tắc nhất định để vượt qua, cho nên mới buộc mọi người phải đổi tầng."

Tôi suy nghĩ một lúc:

"Có lý."

"Cho nên..." Dịch Sơn mỉm cười:

"Chúng ta có thể trao đổi thông tin, thông báo cho nhau biết nội quy của các phòng học tầng bốn và một, đồng thời giảm thiểu rủi ro một cách an toàn, thế nào?"

"Được."

14.

"Quy tắc trong phòng học dưới tầng một ở gần cầu thang nhất là mọi người phải ngồi xuống trước năm phút, ai vi phạm sẽ bị loại."

"Ồ? Còn có loại quy định như vậy?" Dịch Sơn sửng sốt, sau đó nhíu mày:

"Mặc dù thực hiện có vẻ rất đơn giản, nhưng theo tôi được biết, ở tiết học đầu tiên, hầu hết mọi người đều mang trạng thái do dự."

"Đúng vậy." Tôi gật đầu:

"Tiết học đó, tỷ lệ đào thải của lớp khá cao, trong số gần ba mươi người chỉ có sáu bảy người sống sót bước ra."

"Cảm ơn thông tin của cậu, nếu không, một lớp học như vậy sẽ khiến người ta khó lòng phòng bị." Dịch Sơn đẩy gọng kính:

"Lớp học đầu tiên của tôi ở tầng 4, là phòng thứ ba bên trái. Nội quy yêu cầu trong suốt quá trình phải nhìn chằm chằm giáo viên, không được phép nhìn sang nơi khác."

Đối phương có hơi lo lắng:

"Cái này kiểm tra khả năng tập trung của con người. Dù sao một buổi học cũng kéo dài 40 phút, cậu ổn chứ?"

Có vẻ anh ấy nhớ đến trạng thái tinh thần hốt hoảng ban nãy của tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu:

"Yên tâm đi, ở lớp học thứ hai cũng yêu cầu chúng tôi phải giữ nguyên trạng thái biểu cảm trong 40 phút. Tôi nghĩ mình có thể làm được."

"Vậy là tốt rồi, hy vọng sau bốn tiết học, chúng ta còn có thể gặp lại nhau."

"Chỉ mong vậy."

Lớp học hiện giờ thoạt nhìn có vẻ nguy hiểm, nhưng với sự bình tĩnh của mọi người, cộng thêm quyết tâm giúp đỡ lẫn nhau, chúng tôi gần như đã trôi qua một cách suôn sẻ.

Mười hai người còn sống sót bước ra.

Tuy rằng trên người ai cũng có đôi chút vết thương, nhưng cuối cùng vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, tạm biệt Dịch Sơn rồi bước lên cầu thang tầng bốn.

15.

Tới phòng học thứ ba bên trái, tôi bình tĩnh ngồi xuống một góc.

Dụi dụi đôi mắt, tôi tựa người vào cửa sổ, ngắm nhìn mây trắng phía xa, cố gắng làm dịu cơn nhức mỏi.

Dù sao, thử thách tiếp theo cũng là nhìn chằm chằm giáo viên trong 40 phút.

Lúc sau, bốn năm người nữa lần lượt tiến vào.

Kết quả của giờ học trước được công bố một cách tàn nhẫn trên loa phát thanh.

[Sau khi tiết học thứ ba kết thúc, trường chúng ta còn lại 130 học sinh.]

So với tỷ lệ t.ử v.ong ở hai vòng trước còn hơn một nửa, con số này ít gây sốc hơn.

Thời gian im lặng chờ đợi trôi qua, cuối cùng giáo viên cũng đứng dậy, viết nội quy lên bảng đen.

Nhưng khi hàng chữ hiện ra, tôi không khỏi ngây dại.

Nội dung chẳng liên quan gì như lời Dịch Sơn nói.

Hoàn toàn không phải là "chăm chú nhìn giáo viên, không nhìn sang nơi khác".

Tôi tin rằng, nếu Dịch Sơn muốn tôi ch.ết, vậy thì lúc đó đã không cứu tôi, càng không có khả năng dùng thủ đoạn lừa gạt để làm hại tôi.

Cho nên, suy đoán của chúng tôi sai rồi?!

Dù ngồi trong cùng một lớp học, nội quy mỗi tiết cũng khác nhau.

Mà lần này, tương tự như lớp trước, cũng là một trò chơi.

"Người mù sờ voi."

16.

Nội quy lớp học: Trong suốt tiết học, trò chơi phải được duy trì liên tục. Ngay khi bắt đầu, giáo viên sẽ che mắt lại, học sinh có 5 phút để trốn. Sau 5 phút, giáo viên bị bịt mắt sẽ đi quanh lớp tìm kiếm, nếu học sinh nào bị chạm sẽ bị loại. Xin lưu ý, phạm vi của trò chơi chỉ giới hạn trong lớp học, bất kỳ ai bước ra khỏi cửa sẽ bị loại ngay lập tức.

Khi chuông báo vào tiết vang lên, giáo viên lấy trong túi ra một chiếc khăn tay màu đen, quấn quanh hai mắt.

Tôi liếc nhìn tia nắng chiếu vào từ cửa, phát hiện đây là lớp học duy nhất không đóng cửa phòng.

Hai lối đi trên dưới lúc này tựa như vòm miệng m.áu dữ tợn, đầy cám dỗ thu hút học sinh.

Có thể chắc chắn, nếu có người vì chạy trốn giáo viên mà vô tình bước qua cánh cửa kia, nhất định sẽ biến thành thịt vụn.

Tôi quan sát thật lâu, thực sự không tìm được chỗ nào để trốn trong phòng này, đành chồng hai chiếc bàn, trèo lên nóc điều hòa.

May mắn, tôi cũng không quá nặng, miễn cưỡng có thể ngồi lên.

Vị trí cao như vậy, theo lý mà nói, là nơi khó bị phát hiện nhất.

Hơn nữa, một khi bị tiếp cận, tôi cũng có thể nhanh chân nhảy xuống đất, kéo dài khoảng cách né tránh.

Đây là một nơi ẩn náu tốt.

Sau năm phút đếm ngược, giáo viên vốn đang im lặng trên bục giảng đột nhiên nở nụ cười quái dị, vươn đôi tay ra.

Tôi nín thở.

17.

Trò chơi vừa bắt đầu, tôi nhìn chằm chằm phía dưới.

Ngay cạnh bục giảng, một chàng trai trẻ có làn da trắng nõn đang ngồi đó.

Không biết đối phương tuổi trẻ tài cao hay muốn nghiệm chứng câu nói "nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất", dám trốn ở ngay cạnh giáo viên.

Nếu theo mạch suy nghĩ của người thường khi chơi trò chơi, sau khi bịt mắt, có lẽ trước tiên họ sẽ thăm dò phía trước thay vì chú ý đến không gian dưới chân.

Đến khi bản thân sực tỉnh, thời gian đã trôi qua vài phút.

Coi như một chiến lược tốt.

Chỉ đáng tiếc, vị giáo viên này hiển nhiên không phải "người bình thường".

Nơi hắn tìm đầu tiên là ngay xung quanh mình.

Mọi người nín thở, nhìn chằm chằm đôi tay đang quờ quạng đến gần chàng trai trẻ.

Mãi đến khi sắp chạm tới, chàng trai cuối cùng cũng không nhịn được nữa, vội vàng chạy ra muốn trốn.

Ai ngờ giáo viên đã chặn đường trước.

Rơi vào đường cùng, cậu ta lùi lại vài bước, tiến gần đến cửa.

Trong tình thế cấp bách như vậy, tay cậu ta vô tình chạm đến ngoài cửa.

Ngay lập tức, tiếng cảnh báo vang lên, chàng trai nổ tung tại chỗ, biến thành một đống thịt vụn.

Cô gái tóc xoăn đứng gần đó chứng kiến cảnh này, giật mình kinh hãi, bật thốt "mẹ kiếp", tuy âm thanh rất nhỏ nhưng vẫn bị giáo viên nhanh tay bắt được.

Rõ ràng đã bị bịt kín mắt, nhưng tốc độ di chuyển của giáo viên vẫn cực kỳ nhanh, bắt sống cô gái đang trốn dưới gầm bàn.

M.áu bắn tung tóe khắp nơi, tiếng cười trầm khàn của giáo viên chói tai đến cực điểm, khóe miệng nhếch cao đáng sợ.

"Tìm được rồi."

18.

Phía sau máy lọc nước, bên dưới ghế dựa.

Chưa đầy mười phút, mấy học sinh đều lần lượt bị tìm thấy.

Ngay cả người đang trốn trong thùng rác cũng không tha.

Trò chơi mới chỉ bắt đầu, tiến độ còn chưa được một phần ba, hơn nửa số người đã bị loại bỏ.

Chỉ còn tôi đang trốn trên nóc điều hòa và một cô gái buộc tóc đuôi ngựa bám trên bậu cửa sổ.

Giáo viên hoàn thành nhiệm vụ "tìm kiếm trên mặt đất", bắt đầu mò mẫm quanh bốn bức tường.

Dựa vào cơ thể linh hoạt cùng khả năng nhạy bén, hắn dễ dàng tìm được cả những góc ch.ết trong phòng. Tôi không dám đảm bảo, liệu rằng hai chúng tôi có thể yên ổn trốn thoát khỏi 40 phút này không.

Đây rõ ràng là ngõ cụt!

Nhìn thấy giáo viên ngày càng tiến gần đến phía cô gái, tôi cực kỳ lo lắng.

Nếu cô ấy ch.ết, chẳng mấy mà đến lượt tôi.

Trừ khi tôi có thể trèo tường giống Spider Man, bám trụ trên trần nhà, nếu không phòng học này cũng chẳng còn chỗ trống nữa.

Tôi nhìn chằm chằm vào quy tắc trên bảng đen, không ngừng mặc niệm trong đầu, muốn nhanh chóng bình tĩnh như Dịch Sơn để suy xét.

Đột nhiên, trong hàng dài chữ viết có một câu khiến tôi chú ý.

Trong đầu lập tức nảy ra suy đoán.

Tôi phát hiện, trò chơi này, hình như cũng không đến nỗi khó giải như tưởng tượng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play