Trở Về Cấp Ba Với Ông Chủ

Chương 6


1 tuần

trướctiếp

:Tô Ly đóng tiền thuê kí túc xá ở lầu hai, cũng may tiền là do cha mẹ trả, cô lấy hóa đơn rồi sang chỗ quản lý ký túc xá để nhận chìa khóa. 

Cô ngẩng đầu nhìn lầu trên, trông như đang tựa người lên ghế rồi bất giác ngủ thiếp đi.

"Tô Ly?" Thầy Vương gọi, Tô Ly vội thu tầm mắt lại: "Cảm ơn thầy."

Thầy Vương nhìn cô bé trông vừa hoạt bát vừa phấn chấn, hơi thương hại: "Không sao rồi, mau về đi học đi."

"Dạ." Tô Ly tranh thủ thời gian rời khỏi nơi này, đợi cuối tuần tìm cẩu tử tới xem, không chừng ngủ một giấc là có thể về rồi. 

Trên lầu, Triệu Cửu bước ra khỏi thang máy, anh lại được dẫn vào một căn phòng khác, bên trong có thầy giám thị đang chờ.

"Em học sinh này, ở đây có tổng cộng sáu đề thi, mỗi đề tối đa một trăm năm mươi điểm, thời gian làm bài là sáu giờ." 

Dù sao Triệu Cửu đến bất ngờ, nên cũng chẳng kịp chuẩn bị gì.

Thầy giám thị nói xong, liền quay sang nhìn Triệu Cửu, những người khác lúc chuyển trường đều phải làm thủ tục trước, ai lại đột nhiên chuyển tới trong đêm thế này?

Thế giới của người có tiền đúng là khác người?

Triệu Cửu nhận bài thi: "Ừm."

Anh ngồi xuống, mắt nhìn đề nhưng trái tim lại đột nhiên đập kịch liệt, anh tranh thủ lật xem năm đề thi còn lại, lập tức nhận ra rằng hình như mười lăm năm rồi mình không làm bài thì phải.

Triệu Cẩu tử: "..."

Thôi tiêu rồi.

Thầy giám thị: "Hử? Sao rồi?"

Triệu Cửu bình tĩnh dằn cơn bối rối đang dâng trong lòng, rồi ngẩng đầu nhìn về phía thầy giám thị: "Không sao ạ."

Triệu Cửu thu tầm mắt lại và nhìn bài thi, chỉ có thể bắt đầu làm từ môn tiếng Anh mà mình quen thuộc nhất, còn mấy cái khác...

Cứ phó thác cho trời đi.

Triệu Cửu vuốt vuốt cổ tay, bắt đầu viết.

Cuối cùng, đến ba giờ rưỡi chiều, Triệu Cửu vò đầu bước khỏi khu hành chính, nhìn thời gian, Tiểu Tô nhà anh chắc còn đang đi học. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Chắc mai là sẽ biết được hành tích của anh.

Anh đi đến bảng thông báo cạnh giảng đường đợi Tô Ly, nếu Tô Ly về nhà nhất định sẽ đi ngang qua đây.

Triệu Cửu lấy di động ra, mở máy, đề thi của trường trung học phổ thông số một đúng là quá biến thái.

Bọn Trình Du cũng gửi tin nhắn.

"Lão đại, anh đâu rồi?"

"Lão đại, Vương Khải Vân lại đi mách lẻo kìa!"

"Anh đâu rồi?"

Triệu Cửu trả lời tin nhắn: "Tôi ở trường trung học phổ thông số một."

Trình Du nhắn lại: "Trung học phổ thông số một? Anh đến đó làm gì?"

Triệu Cửu nghĩ đến dáng vẻ say xe của Tô Ly, rồi lại gõ vài chữ: "Thi chuyển trường."

Tại trường Thánh Đức, Trình Du chợt nghĩ đến cô bé nữ sinh vừa lên xe của Triệu Cửu ngày hôm qua, tay cầm di động khẽ run lên, anh ấy thích người kia à? Còn vì người kia mà chuyển trường?

"Vậy anh đậu chưa? Nghe nói đề ở đó biến thái lắm."

Triệu Cửu: "Không biết nữa."

Trình Du: "! ! !"

Vậy mà lão đại của bọn họ cũng không chắc có thi đậu hay không?

Triệu Cửu cũng hơi bực bội, đây là lần đầu tiên anh không thể xác định điểm số của mình như thế.

Triệu Cửu lại trò chuyện vài câu với Trình Du, lúc này, vài học sinh vừa sắp xếp xong dụng cụ thể thao đi ngang qua, họ chợt bước chậm lại, tụ vào nhau khẽ bàn tán.

"Ai vậy? Sao không mặc đồng phục."

"Cúi đầu nên không nhìn rõ mặt, nhưng nhìn góc này thì có vẻ đẹp trai lắm đấy!"

"Nhìn tay của cậu ta kìa, vừa thon dài vừa sạch sẽ."

Một cô nàng cầm điện thoại lên chụp lén, sau đó gửi vào nhóm riêng của bọn học sinh. 

"Tôi tuyên bố, trường học chúng ta có giáo thảo rồi đấy!"

"Khí chất này! Chắc không phải trường mình đâu nhỉ?"

"Không phải trường mình mà bảo vệ cho vào à?"

"Khoan bàn mấy chuyện khác, anh ta đứng đây là định quảng cáo cho bảng thông báo à?"

Vì vậy, chỉ trong một buổi chiều, tấm ảnh Triệu Cửu tựa vào bảng thông báo đã lan rộng khắp khối lớp mười, sau đó dần lan sang lớp mười một và mười hai. 

Trong phòng học, cuối cùng Tô Ly cũng đã làm xong hết đống bài tập chỉ còn sót mỗi môn hóa.

Cô lấy sách hóa ra xem đề, sau đó nhớ lại ký ức, bất chợt, Lưu Giai Giai đang ngồi phía trước đột nhiên xoay ra sau, hứng phấn vỗ lên bàn Trần Tuyết.

"Nhìn này! Rất đẹp trai, đúng không!"

Trần Tuyết chen qua nhìn thật kỹ, cũng hưng phấn đáp: "Ai vậy? Trường mình có người này à?"

Lưu Giai Giai lắc đầu: "Không biết, tôi vừa thấy trên group chat đó, hình như của một đàn em lớp mười chụp." 

Trần Tuyết nhìn Triệu Cửu trong ảnh: "Không mặc đồng phục, hay là người ngoài tới?"

Lưu Giai Giai gật đầu: "Cũng có thể, dù sao khả năng trong một trường xuất hiện hai giáo thảo siêu đẹp trai thấp lắm."

Có trường ngay cả một người cũng không có.

"Sao cô bé đàn em đó không chịu đi xin số điện thoại chứ!" Trần Tuyết đau lòng nói.

Lưu Giai Giai gật đầu, mấy bé đàn em này da mặt mỏng quá chừng.

Trần Tuyết liếc nhìn Tô Ly đang làm bài: "Tô Ly, cậu không xem à? Trông nam sinh này sạch sẽ chưa kìa."

Tô Ly quay đầu, lời của Trần Tuyết sao cứ lạ lạ ấy nhỉ?

Trần Tuyết chợt phản ứng lại, hình như hơi kỳ nhỉ, giống như mình đang bảo cô ấy chơi trai vậy? Thôi bỏ đi.

Tô Ly tiếp tục cúi đầu làm bài tập, tiện thể hỏi: "Đúng rồi, Trần Tuyết, cậu có biết lớp mình ai ở phòng 204 không?"

Trần Tuyết và Lưu Giai Giai đồng loạt nhìn cô: "Tình cờ thật, là hai đứa bọn tôi nè."

Tô Ly sửng sốt, chợt nhớ lại lúc thầy Vương sắp xếp chỗ ngồi đã tách Trần Tuyết cùng Lưu Giai ra, sau đó lại nhét cô vào chỗ Trần Tuyết.

"Tôi sắp đến ký túc xá, thầy đã sắp xếp tôi ở phòng 204."

Lưu Giai Giai lấy điện thoại lại: "Hay lắm, cuối cùng cũng có người chia tiền điện rồi."

"Bọn tôi có hai người nên không dám tùy tiện mở điều hòa, tốn kém lắm."

Tô Ly cười cười: "Tối nay tôi qua đó ở."

Trần Tuyết: "Được đó, tối nay bọn tôi sẽ dọn dẹp ký túc xá."

Tô Ly: "Ừm."

Chiều tan học, Trần Tuyết cùng Lưu Giai Giai đến căn tin ăn cơm, Tô Ly rời phòng học, chuẩn bị về nhà dọn đồ.

Cũng không biết bây giờ cẩu tử đang làm gì?

Dưới lầu, cạnh bảng thông báo, một đám học sinh đi tới đi lui, rõ ràng có vài người dừng lại lẫn trong đám người đang đi qua đi lại.

Dù sao...

Đây là một giáo thảo mới tới đó!

Triệu Cửu ngẩng đầu, thấy hơi đông người, giữa đám người đang đi qua đi lại ấy lại không có bóng dáng thư ký nhà mình, thế nên anh lại tiếp tục cuối đầu nhìn điện thoại.

Vài âm thanh nho nhỏ vang lên: "Anh ta mới ngẩng đầu đó, nhìn trực diện cũng đẹp trai, tuyệt đối không thua Tưởng Hướng Nam đâu."

"Đứng ở chỗ này chỉ có thể là đợi bạn gái."

"Nhưng mà nhìn cậu ta cũng giống học sinh cấp ba, sao không lên lớp?"

"Ai biết được."

Lúc này, Hồ Tiếu và Vu Dương Phi ra trước đợi Tô Trừng, Tưởng Hướng Nam trọ ở trường, nên nhiệm vụ đưa cô ta về sẽ rơi lên đầu bọn họ.

Hai người câu được câu không nói chuyện phiếm.

"Cậu nói xem, chừng nào Tô Ly mới chịu bỏ anh Tưởng."

Vu Dương Phi: "Khó nói lắm."

Đột nhiên bọn họ chợt thấy học sinh xung quanh hơi kỳ kỳ, các học sinh ấy như đang nhìn thứ gì đó?

Hai người quay đầu lại, chỉ thấy dưới bảng thông báo có một nam sinh xa lạ đang đứng đó.

Lúc các học sinh ngoại trú đi ngang qua, còn lén nhìn anh, thậm chí còn chụp lén, cảnh tượng này họ chỉ thấy hồi mới khai giảng, lúc đó người bị chụp lén chính là Tưởng Hướng Nam.

Vu Dương Phi nhìn Triệu Cửu, hơi sửng sốt, thiếu niên đang dựa vào bảng thông báo, chân sau hơi cong lại, một tay cầm di động, cúi đầu đánh chữ, một tay đút túi, trông phóng khoáng tùy tính vô cùng.

Toàn thân trên dưới không thua gì Tưởng Hướng Nam, giờ lại đang cúi đầu nghiêng mặt nên cũng khó mà biết trông như thế nào, chỉ so về khí chất thì hoàn toàn khác Tưởng Hướng Nam, có thêm một phần tự phụ.

Cậu ta bất giác cảm thấy nếu người kia là học sinh của trường họ thì Tưởng Hướng Nam hình như gặp nguy rồi.

Nhưng ngẫm nghĩ một lát lại thấy cũng chẳng sao, dù gì Tưởng Hướng Nam cũng không quan tâm mấy hư danh kia lắm.

"Người đó là ai vậy? Sao không mặc đồng phục? Không đúng, nếu trường mình có người như vậy thì đâu thể nào bây giờ mới biết." Hồ Tiếu nghi hoặc nói.

Vu Dương Phi thu tầm mắt lại: "Có thể không phải trường mình đâu."

Sau đó, Tô Ly cầm thẻ xe buýt và chìa khóa nhà rồi bước khỏi giảng đường, không cần đem sách nên cô thấy mình tự về cũng được. 

Cô vừa ra tới đã nhìn thấy Hồ Tiếu cùng Vu Dương Phi đang đợi Tô Trừng, Tô Ly không định để ý đến họ, trực tiếp đi thẳng ra cửa, nhưng vừa đi được hai bước liền giật mình.

Nam sinh đang đứng dựa bảng thông báo chơi điện thoại ở đằng trước, sao lại giống cẩu tử vậy chứ? 

Tô Ly bối rối, mình nằm mơ à?

Cô vươn tay phải ra, nhéo một cái lên tay trái, đau quá.

Vậy chắc không phải mơ?

"Cẩu... ông... Triệu Cửu, sao anh lại ở đây?" Tô Ly đi qua, lại nhìn chỗ anh dựa vào, còn có phản ứng của mấy học sinh xung quanh. 

Cẩu tử mặc một bộ đồ thoải mái, trên trán còn phất phơ vài sợi tóc, màu da hơi trắng, dù chưa nhìn rõ mặt đã có thể cảm nhận được cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái từ trên người anh, nhất là khi ánh mặt trời phủ nhẹ lên người anh. 

Ở cùng nhau đã lâu, cô xém quên mất cẩu tử hình như hoàn toàn có tư cách làm một họa thủy?

Phong cách lại hoàn toàn đối lập với Tưởng Hướng Nam, một người lạnh lùng không để ý đến người khác, một người lại như ánh sáng pha thêm chút kiêu ngạo, người trước làm người ta không dám tới gần, còn người sau lại làm người ta nhịn không được muốn đến gần. 

Triệu Cửu: "..."

Anh đã nghe vừa rồi cô gọi mình là cẩu tử, rồi lại thấy không đúng định gọi ông chủ, sau đó lại nhớ ra đây là trường học, nên lại đổi thành tên. 

Triệu Cửu cất điện thoại đi, đứng thẳng người nói: "Tới làm thủ tục chuyển trường."

Tô Ly suy nghĩ một chút, lúc Triệu cẩu tử xuyên qua là ở đây, nên chuyển trường đến đây cũng bình thường.

"Mang tiền của tôi tới không!" Mắt Tô Ly sáng lên, đi làm thì lương chính là vấn đề quan trọng nhất. 

Triệu Cửu cảm thấy đau đầu bèn cất bước đi ra ngoài: "Tôi cũng đâu thể để một học sinh cấp ba như cô giữ mấy vạn tiền mặt?"

Tô Ly gật đầu: "Vậy..."

Triệu Cửu: "Tôi cho cô một tấm thẻ."

"Cám ơn ông chủ." Tô Ly đuổi theo.

Triệu Cửu nhìn cô một cái, hỏi: "Nguyên ngày nay cô tắt điện thoại à?"

Tô Ly: "Điện thoại di động của tôi bị tịch thu rồi, đợi lát nữa tiện đường ghé mua một cái."

Hồ Tiếu cùng Vu Dương Phi nhìn bóng lưng của Tô Ly và thiếu niên kia, hai người sánh bước, trông thật hài hòa.

Hồ Tiếu choáng váng, này...là sao đây?

Sao Tô Ly lại đi cùng nam sinh kia?

Người của lớp mười lăm nhìn qua rồi nói: "Hồ Tiếu, không phải cậu nói Tô Ly quấn lấy Tưởng Hướng Nam sao?"

"Nam sinh bên cạnh Tô Ly là ai vậy?"

Hồ Tiếu nghẹn họng, đột nhiên không biết nên nói cái gì.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp