Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A

Chương 166: Người không có tư cách được ghen nhất


...

trướctiếp

Ở đại học, phong trào quan hệ hữu nghị giữa các phòng ký túc xá khá phổ biến, phần lớn là phòng nam và nữ. Trình tự bình thường là ăn cơm, nói chuyện chém gió, mạnh dạn thêm chút là đi hát Karaoke.

Tạo dựng mối quan hệ không phải là trọng tâm, mà chủ yếu tìm xem có đối tượng thích hợp để hẹn hò hay không? Sau đó bằng cách này hay cách khác trao đổi cách thức liên lạc cho nhau.

Nếu như được, sau này có thể cùng nhau đi ăn, đi xem phim, ngồi tâm sự với nhau. Nhiều thì một tháng, ít khoảng hai tuần là có thể thành một cặp.

Nhưng không phải cô gái nào cũng thích hoạt động này, Tiêu Dung Ngư là một ví dụ. Năm trước cô học tại khu Giang Lăng bị xa lánh một phần nguyên nhân là do từ chối hoạt động giao lưu này.

Ngay thời điểm, phòng 602 tất bật chuẩn bị cho buổi gặp mặt, thì một phòng nào đó tại ký túc xá nữ của khoa Kế Toán, đám sinh viên năm nhất cũng bận rộn chỉnh trang.

"Haizz, tháng trước huấn luyện quân sự làm tay mình đen rám, đến giờ vẫn trưa hồi phục được."

"Dù sao đen rám vẫn có thể lấy lại phần nào. Còn mái tóc của mình bị cắt đi, lộ ra khuôn mặt to nhìn phát chán lên được."

"Tiểu Tĩnh, son môi của cậu không cho mình mượn chút được sao. Dù sao cũng chuẩn bị đi gặp mấy anh năm hai phải trang điểm lộng lẫy mới được chứ."

Bạn cùng phòng đứng cạnh lên tiếng trêu đùa: "Tỉnh lại đi, dù cậu có ăn mặc ra sao cũng đâu có xinh đẹp bằng tiểu Tuyền. Người ta đẹp từ trong trứng kìa, thật là tốt biết bao."

Những bạn khác nhìn về phía La Tuyền. Hôm nay cô ấy mặc một cái áo màu vàng phía dưới dạng váy, ống tay áo ngắn còn được cắt theo dạng tua tua, phong cách thể hiện một phụ nữ cá tính, trên mặt trang điểm vừa phải, son môi phơn phớt. Phía dưới mặc một chiếc quần jean, vừa trẻ trung lại vừa thời thượng.

Bạn cùng phòng nhìn thấy, hâm mộ nói: "Tiểu Tuyền, chắc thời trung học cậu là cô gái xinh nhất trường phải không? Con trai theo đuổi cậu chắc phải xếp cả hàng dài ấy nhỉ?"

La Tuyền lắc đầu: "Người theo đuổi đúng thật không ít. Nhưng mình không phải là xinh nhất. Học 3 năm cấp 3 mình bị một người chị đè ép hai năm, mãi khi chị ta lên đại học mình mới có cô hội ngóc đầu dậy."

Bạn cùng phòng ngạc nhiên: "Cậu đã sở hữu dáng vẻ này rồi, thế mà vẫn có cô gái hơn sao? Người chị khoá trên kia học trường nào vậy?"

La Tuyền chẳng thấy kỳ lạ chút nào, cô gái Thẩm Ấu Sở ở phòng 101 kia cũng xinh đẹp hơn mình, chỉ là cô ta quá nhát gan mà thôi, nên nhẹ nhàng trả lời: "Chị ta học ở Đông Đại đối diện trường mình."

La Tuyền chưa từng liên lạc với Tiêu Dung Ngư, nên không biết cô ấy đã chuyển sang khu khác.

... Xin mời bạn đọc vào BachNgocSach. Com đọc để ủng hộ dịch giả.

Bạn cùng phòng ngạc nhiên: "Gần vậy, sao chưa thấy lần nào cậu đi cùng nhỉ?"

"Mình không thích chị ấy."

La Tuyền nói thẳng.

Năm đó, Trần Hán Thăng theo đuổi Tiêu Dung Ngư, đây là chuyện cả cấp 3 ai cũng biết. Bởi vậy, La Tuyền thích Tiêu Dung Ngư mới là lạ.

Rõ ràng cô cũng không thích Thẩm Ấu Sở.

Bạn cùng phòng nghĩ rằng La Tuyền không phục bà chị kia, nên đánh trống lảng qua chuyện khác: "Được rồi được rồi, không nên nói chuyện người khác làm gì. Hay là cậu kể chút về vị chủ tịch Trần của chúng ta đi, tên đó hôm nay sẽ xin chết dưới chân tiểu Tuyền."

"A, tiểu Tĩnh, cậu đi điều tra lúc nào mà không báo cáo cho chị em biết vậy?"

"Mình có đi điều tra đâu. Với lại chủ tịch Trần, người ta nào thèm để ý đến mình."

"Lời này của cậu là sao? Người ta không để ý đến cậu, thì cậu có ý định cướp người à..."

Trong phòng ký túc vang lên tiếng cười đùa vui vẻ. La Tuyền ngắm mình trong gương, nhủ thầm trong lòng cướp người có gì mà không đúng.

Hiện tại, anh Trần yêu cùng với Thẩm Ấu Sở, chắn đã bỏ qua Tiêu Dung Ngư, thế việc bỏ Thẩm Ấu Sở đến với mình cũng thường thôi.

Tuổi trẻ chưa trải sự đời La Tuyền nào biết ba người kia trải qua nào là chuyện vui buồn, chia cách, đang trong thời gian "tái hợp".

...

Ban đêm, tại một nhà hàng đồ ăn Tây ở chợ Nghĩa Ô, mấy người trong phòng 602 đã tới trước đang ngồi tập trung ở một chiếc bàn dài.

Kim Dương Minh ân cần nhắc nhở: "Trong phòng này có một cô gái tên La Tuyền, thời điểm khai giảng tao đã gặp rồi, cô bé rất xinh đẹp. Nhưng bọn mày đừng làm việc vô ích như xin kết bạn QQ, bởi em ấy chỉ thích mỗi mình lão Tứ thôi."

"Biết rồi, biết rồi."

Dương Thế Siêu không nhịn được nói: "Trên đường đi tới đây mày đã nói hai lần rồi, bị thần kinh mới đụng tới bạn gái lão Tứ."

"Ha ha, tao sợ mọi người chưa từng trải qua chuyện yêu đương, nên cố tình truyền đạt kinh nghiệm thôi."

Kim Dương Minh nói tiếp: "Chút nữa, khi các em ấy bước vào đây, bọn mày nhớ phải chú ý cẩn thận, đừng có mới gặp lần đầu đã ân cần hỏi han, xum xoe lại là không phù hợp đâu. Dù sao, chúng ta cũng là các anh năm hai đại học..."

Tên này còn đang nói thì mấy người trong phòng La Tuyền bước tới, ai cũng nở nụ cười thật duyên dáng, lại có phần thẹn thùng, cộng thêm một mùi hương nhẹ nhàng của đồ trang điểm.

Ngay tức thì, Kim Dương Minh vứt mấy bạn cùng phòng qua một bên, đứng dậy mỉm cười chào hỏi: "Chào các em, các em muốn uống gì để anh gọi."

... Xin mời bạn đọc vào BachNgocSach. Com đọc để ủng hộ dịch giả.

"Cám ơn anh, em dùng Cocacola."

"Cám ơn anh, em dùng Sprite."

"Cám ơn anh, em dùng cà phê."

...

Sau đó, Kim Dương Minh đi tới quầy cửa hàng gọi đồ uống, những em gái năm nhất khen ngợi: "Anh ấy thật là chu đáo."

"Đây là chuyện anh nên làm mà."

Mặt mày Kim Dương Minh hớn hở nói: "Quan tâm các em là việc anh cần làm."

Dương Thế Siêu cùng Quách Thiếu Cường đánh mắt cho nhau, sau đó mắng thầm: "Dối trá."

Loại hoạt động này cần phải có người chủ trì, tất nhiên Kim Dương Minh ôm công việc đó vào người không nhường cho ai: "Chúng ta giới thiệu bản thân mình thôi, để tiện cho việc nói chuyện sau này."

Thật ra mọi người đã thầm quan sát lẫn nhau, trong đám người này tất nhiên nổi bật nhất là La Tuyền. Các cô gái còn lại chỉ có thể nói là tạm được, nhưng những cô gái này vẫn còn giữ lại toàn bộ vẻ chất phát tinh khiết thời cấp 3.

Lúc giới thiệu, ba kẻ già đời như Kim Dương Minh, Quách Thiếu Cường hay Dương Thế Siêu chẳng tỏ ra bối rối chút nào.

Dù Lý Quyến Nam ít nói, nhưng qua 1 năm làm việc ở phòng 101 cũng giữ được vẻ bình tĩnh.

Chỉ có siêu cấp Đái Chấn Hữu quanh năm làm bạn với giường là nói chuyện ấp úng. Còn mấy thằng kia thằng nào thằng nấy tớn hết cả lên.

Đến mấy cô gái giới thiệu ai nấy đều đỏ mặt, chỉ có La Tuyền đảo mắt qua một lượt, sau đó cau mày hỏi: "Anh Trần đâu? Anh ấy có việc nên đến muộn sao?"

Dương Thế Siêu nghĩ thầm, em gái này quả nhiên đến chỉ vì lão Tứ. Em gái này thật sự rất xinh đẹp, mịa nó biết làm quan tốt vậy thì trước đây mình cũng xin vào hội học sinh.

Kim Dương Minh hắng giọng nói: "Anh Trần hôm nay có việc xã giao nên uống hơi nhiều, nên phải ở lại phòng nghỉ ngơi, hẹn mọi người lần gặp tới vậy."

"Oày~"

Các cô gái có vẻ tiếc nuối. Các cô ấy cũng mong chờ cơ hội gặp mặt Trần Hán Thăng.

La Tuyền ngạc nhiên giây lát, sau đó đứng lên nói: "Anh Kim, anh có thể cho em số điện thoại phòng ký túc được không?"

...

"Tinh tinh..."

Trần Hán Thăng định giả vờ ngủ, không ngở nằm chút đã ngủ thật, điện thoại gọi tới cũng không muốn nhận.

Nhưng người gọi cũng thật kiên trì, hết lần này tới lần khác gọi tới.

... Xin mời bạn đọc vào BachNgocSach. Com đọc để ủng hộ dịch giả.

"Mịa, ông mày muốn nhổ dây kết nối luôn vậy."

Trần Hán Thăng hùng hùng hổ hổ đến nghe điện thoại: "Ai vậy?"

Điện thoại yên lặng một chút, sau đó mới nói: "Anh Trần, là em."

Hắn nghe được giọng La Tuyền, thì ra cô bé gọi tới hỏi tội.

Nhưng hắn làm bộ không biết: "A, xin chào, có chuyện gì không?"

"Vì sao hôm nay anh không đến buổi gặp mặt hữu nghị."

"Hôm nay có buổi gặp mặt sao? Anh bận quá quên mất, với lại trưa nay vừa có buổi xã giao..."

Trần Hán Thăng nhẹ nhàng giải thích.

"Quên đi."

La Tuyền ngắt lời: "Em đã nói với bạn cùng phòng, anh sẽ tham dự và anh cũng đã đồng ý."

Trần Hán Thăng đã có chuẩn bị: "Anh chỉ đồng ý hai phòng có buổi hoạt động hữu nghị, nhưng chưa hề nói mình có tham gia hay không."

"Anh..."

La Tuyền cứng họng, sau đó truyền đến âm thanh tức giận: "Nếu như đây là buổi gặp có chị Thẩm, chị Tiêu anh sẽ không quên đâu, có phải không?"

Hiện tại Tiểu Ngư Nhi là một việc Trần Hán Thăng còn chưa biết giải quyết thế nào. Nhất là khi cô ấy từ chối soạn điều lệ pháp vụ cho Hoả Tiễn 101, Trần Hán Thăng bất lực trong việc phỏng đoán suy nghĩ Tiêu Ngư Nhi. Khiến hắn không nhịn được lớn tiếng nói: "Các cô ấy với em thì có liên quan gì? Không có việc gì anh muốn nghỉ ngơi."

"Tút tút tút..."

La Tuyền nhận được biểu hiện thay đổi thái độ của Trần Hán Thăng, như chết lặng tại chỗ, mãi một lúc mới cầm được nước mắt. Sau đó cô nhẹ nhàng đi về phía bàn: "Phiền phức, tôi muốn một két bia."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp