Nhà Có Bốn Công Chúa

Chương 53: Sức Mạnh Của Tử Vi Kiếm


2 năm

trướctiếp

Tuyết Y tiến tới an ủi Hạ Vi: “Được rồi Hạ Vi, tớ thấy Hân muội cũng không có ý gì đâu, à mà sáng nay cậu ở Thạch gia luyện kiếm pháp thế nào rồi?”

Hạ Vi trả lời: “Cũng khá tốt, trước mắt tớ chỉ học chiêu thức, về vấn đề luyện tập thì phải nhờ mọi người giúp đỡ rồi, Hạ Yến cũng sẽ đến đây giúp tớ luyện tập nữa.”

Tuyết Y cười: “Bọn tớ không ai biết gì về kiếm thuật thì sao giúp cậu luyện tập được?”

Hạ Vi nói: “Không sao, mọi người có thể dùng võ công giao đấu với kiếm pháp mà, đó cũng là một cách tập luyện, còn phần giao đấu kiếm thuật với nhau thì đã có Hạ Yến lo rồi.”

Gia Hân tham gia vào: “Hay là cậu thử đấu với tớ một trận ngay tại đây đi.”

“Giao đấu với cậu?” Hạ Vi hỏi lại rồi gật đầu đồng ý

Vì Hạ Vi thích kiếm thuật nên trong biệt thự không thiếu gì kiếm cả, từ kiếm thật đến kiếm gỗ đều đầy đủ. Tất nhiên là lần này Hạ Vi chỉ dùng kiếm gỗ mà thôi.

Không biết vì Bách Biến Quỷ Ảnh Kiếm Pháp thần kỳ, hay vì Hạ Vi quá nghịch thiên mà kiếm thuật cô thi triển vô cùng biến ảo.

Với mức độ này thì có nói Hạ Vi đã học Bách Biến Quỷ Ảnh Kiếm Pháp mười năm rồi mọi người cũng tin.

Gia Hân vận một luồng hộ thể cường khí bao quanh cơ thể, dùng tay không giao đấu với kiếm, không hề hạ phong, đây chính là một chiêu trong độc môn võ công Cuồng Phong Thần Chưởng của cô.

Chỉ qua chục chiêu thì kiếm gỗ không chịu được, gãy làm mấy mảnh, Gia Hân liền nói “cứ dùng kiếm thật đi, ở mức độ này không làm tớ bị thương được đâu”, Hạ Vi liền bỏ kiếm thật ra đấu.

Quả đúng là kiếm thật cũng không dễ dàng xuyên phá được lớp hộ thể khí của Gia Hân, ngay cả khi Hạ Vi đã dùng nội công hỗ trợ.

Hai người đều nhanh đến kinh hoàng dù rằng đây vẫn chưa phải cảnh giới tối đa của họ.

Nhiều lần Hạ Vi đã tấn công xuyên qua được đòn đỡ và sự né tránh của Gia Hân, nhưng cuối cùng vẫn bị hộ thể khí ngăn lại, mũi kiếm chỉ xuyên vào được lớp hộ thể khí một chút thì Gia Hân đã phản đòn lại. Việc công phá vô cùng nan giải.

Nếu không có cách gì công phá thì chắc chắn Hạ Vi sẽ thua, vì cô không thể đỡ hay né thành công mãi được.

Hạ Vi nghĩ ra một cách, cô lại tấn công tiếp, tốc độ lại tiếp tục tăng lên, thậm chí còn để lại cả dư ảnh.

Gia Hân cũng tiếp tục gia tăng tốc độ, gió quanh người cô ngày càng lớn, cô trực tiếp dùng chưởng phong tấn công Hạ Vi.

Hạ Vi né chưởng phong, đâm kiếm vào ngực Gia Hân, Gia Hân đưa tay lên đỡ thì Hạ Vi bất ngờ biến mất, khi Gia Hân kịp phản ứng lại thì mũi kiếm của Hạ Vi đã chạm vào lưng cô rồi.

Hạ Vi thu kiếm lại, cười nói: “Tớ thắng rồi.”

Gia Hân hỏi: “Cậu có thể biến ra sau lưng và tấn công tớ thì không lạ, nhưng làm thế nào cậu phá vỡ được hộ thể khí của tớ?”



Hạ Vi mở lòng bàn tay ra nói: “Là nhờ cái này đây.” trong lòng bàn tay cô là một miếng băng.

Hạ Vi giải thích: “Hộ thể khí của cậu là do nội công tạo thành, nếu có một luồng nội công tương đương đánh vào thì cả hai sẽ triệt tiêu lẫn nhau, và lớp hộ thể khí của cậu trong khoảnh khắc đó sẽ có lỗ hổng, chỉ cần tấn công vào thời điểm đó là được.”

Gia Hân gật đầu: “Chiến thuật của cậu đơn giản nhưng lại rất hiệu quả, nếu muốn tạo ra hai luồng nội công liên tiếp để công kích hộ thể khí của tớ thì vô cùng khó khăn, nhưng nếu kết hợp với một thanh kiếm thì lớp hộ thể khí tưởng như chắc chắn không điểm yếu của tớ lại dễ dàng bị công phá.”

Hạ Vi nói: “Tuy tớ thắng nhưng cậu không thua, cậu vẫn chưa dùng hết khả năng của mình còn tớ thì đã dùng hết rồi.”

Gia Hân lắc đầu: “Tớ đã dùng đến cả Cuồng Phong Thần Chưởng để giao đấu rồi, tuy chưa dùng nội công cao nhất có thể nhưng cũng ngang với cảnh giới tối đa của cậu rồi, thật sự tớ thua tâm phục khẩu phục.”

Cô cảm khái: “Cậu mới chỉ luyện kiếm mấy tiếng đồng hồ đã lợi hại thế này, có lẽ chỉ vài tháng nữa thôi thì tớ có dùng khả năng thực sự cũng thua cậu mất.”

Hạ Vi cười: “Tớ chỉ cố gắng làm việc mình yêu thích mà thôi.”

Hôm nay Hạ Vi có hẹn Hạ Yến đến đây luyện tập kiếm thuật, trong lúc chờ đợi thì cô luyện với Gia Hân và Tuyết Y, Cẩm Vân đã mất hết nội công nên không thể tham gia luyện tập, chỉ có thể tự luyện một mình.

Thiên Quân cũng không tham gia luyện tập thực chiến mà một mình ngồi nghiên cứu Thiên Sơn Thần Chưởng, dù đã có tiến bộ không ít nhưng cảnh giới Thiên Sơn Thần Chưởng của anh vẫn quá thấp.

Thiên Sơn Thần Chưởng là môn võ công vô cùng lợi hại, nó không tăng cường tốc độ và có thể dùng chưởng phong như Cuồng Phong Thần Chưởng của Gia Hân, cũng không thể tạo ra băng hay dùng hàn khí xâm nhập cơ thể đối phương như Thiên Băng Chưởng của Hạ Vi thế nhưng lại có truyền được nội công vào vật thể, cảnh giới cao hơn nữa có thể khiến cơ thể cứng như đá.

Hiện nay thì Thiên Quân mới chỉ ở mức độ truyền nội công vào vật thể, còn lâu mới đạt được đến cảnh giới cường hóa cơ thể cứng như đá.

Thiên Quân luân chuyển nội công, làm cơ thể cứng rắn hơn, nhưng khi thử đấm vào đá thì tay vẫn đau, mức độ này đừng nói là chịu được đao kiếm, ngay đến gậy gộc đánh vẫn bị thương như thường.

Thiên Quân lắc đầu, cố gắng tu luyện tiếp.

Ở bên kia thì Hạ Vi đang một mình chấp hai, trước khi gặp Doãn Đại Nam thì Tuyết Y vẫn chưa thi triển được Hỏa Diệm Chưởng, nhưng cùng với nội công được tăng cường khi đó thì giờ cô cũng đã dùng được Hỏa Diệm Chưởng ở cảnh giới sơ kỳ.

Hỏa Diệm Chưởng của cô tuy có cùng tính chất với Hỏa Diệm Đao của Võ Tuấn Kiệt nhưng vẫn có sự khác biệt rõ ràng. Hỏa Diệm Chưởng của cô thiên về hỏa khí, đốt cháy thì Hỏa Diệm Đao thiên về chém, giống như một thanh đao có sự giúp đỡ của lửa hơn.

Tất nhiên mấy người họ đều không dùng hết sức, chỉ là thử võ công của Tuyết Y hiệu quả đến đâu.

Kết quả đúng như Hạ Vi nghĩ, Hỏa Diệm Chưởng phòng thủ kém hơn Cuồng Phong Thần Chưởng và Thiên Băng Chưởng ở cùng cấp độ rất nhiều, lớp lá chắn lửa bị kiếm thuật của Hạ Vi xuyên phá dễ dàng hơn nhiều so với hộ thân khí của Gia Hân.

Thế nhưng nó cũng có rất nhiều tác dụng, thứ nhất là về khả năng tấn công của Hỏa Diệm Chưởng rất mạnh mẽ, dễ dàng làm tan chảy lá chắn băng của Hạ Vi, hơn nữa còn có thể ép hàn khí trong cơ thể ra rất nhanh, đây là điều Võ Tuấn Kiệt hôm trước không làm được.

Ở chiều ngược lại cũng tương tự, Hạ Vi cũng dễ dàng thanh trừng hỏa khí của Tuyết Y ra khỏi cơ thể.

Mỗi người một việc nhưng vẫn đàm luận với nhau rất vui vẻ, một lúc sau thì Hạ Yến đến, điều bất ngờ là Võ Tuấn Kiệt cũng đến theo.



Hạ Vi hỏi Võ Tuấn Kiệt: “Sao anh cũng đến?”

Võ Tuấn Kiệt gãi đầu trả lời: “Cô quên là tôi cũng phải luyện kiếm thuật như cô sao? Nhưng luyện với Thạch tiên sinh thật là áp lực quá đi, nên tôi mới đến đây luyện cùng mấy người đó.”

Hạ Vi nhìn vào thanh kiếm Võ Tuấn Kiệt mang, hỏi tiếp: “Đây không phải Tử Vi Kiếm sao? Chỉ luyện tập thôi mà anh vác cả nó đến đây à?”

Võ Tuấn Kiệt rút kiếm Tử Vi ra khỏi bao, trả lời: “Vì Tử Vi Kiếm rất đặc biệt, việc luyện tập của tôi cũng bao gồm sử dụng nó thành thạo.”

Hạ Vi hỏi: “Ngoài sắc bén ra thì nó còn gì đặc biệt nữa?”

Võ Tuấn Kiệt truyền nội công vào kiếm, làm thanh kiếm sáng rực lên, nói: “Cô nhìn thấy rồi đó, Tử Vi Kiếm có khả năng hấp thụ nội công và lưu trữ nó trong đó.”

Thiên Quân tiến tới nhìn vào kiếm, hỏi: “Vậy khả năng này cũng giống Thiên Sơn Thần Chưởng của tôi đúng không?” Thiên Quân cũng cầm lấy một viên đá truyền nội công vào

Võ Tuấn Kiệt gật đầu: “Vật thông thường không thể hấp thụ nội công, miễn cưỡng truyền vào thì nó chỉ duy trì được thời gian rất ngắn, vì nó không thể lưu trữ nội công, vì vậy kết hợp nội công vào vũ khí là không khả thi, sẽ kiệt sức chỉ trong chốc lát, nhưng Tử Vi Kiếm là một trong số những ngoại lệ, nó cũng thể hấp thụ và lưu trữ nội công rất lâu, vì thế trong cả trận chiến chỉ cần truyền vào duy nhất một lần, tương tự Thiên Sơn Thần Chưởng của cậu cũng tạo ra một màng chắn ở vũ khí hay vật thể, làm nội công bên trong không thể thoát ra.”

Nếu quả thật như Võ Tuấn Kiệt nói thì Tử Vi Kiếm rõ ràng là một thần vật vô gia.

Thiên Quân nói: “Nếu luyện tập ở mức độ của anh thì sân nhà tôi sẽ bị phá nát mất.”

Võ Tuấn Kiệt cười gượng: “Vậy lại ra bãi đất trống lần trước đi.”

“Tốt nhất hiện nay thì anh chỉ nên luyện tập từng thứ một thôi, nếu cùng lúc anh dùng Tử Vi Kiếm được truyền nội công Hỏa Diệm Đao để thi triển Bách Biến Quỷ Ảnh Kiếm Pháp thì sẽ rất nguy hiểm cho người luyện cùng anh.”- Thiên Quân nói

Võ Tuấn Kiệt nhìn Tử Vi Kiếm rồi nói: “Vậy trước mắt tôi sẽ luyện Bách Biến Quỷ Ảnh Kiếm Pháp trước vậy.” sau đó anh cất kiếm đi, Hạ Vi đưa cho anh một thanh kiếm bình thường để luyện tập.

Nhận kiếm xong bỗng Võ Tuấn Kiệt nhìn về phía Cẩm Vân, hơi nghĩ ngợi rồi gọi cô: “Cô lại đây một chút.”

Cẩm Vân đang luyện tập nhưng chưa có tiến triển, liền đi về chỗ Võ Tuấn Kiệt.

Võ Tuấn Kiệt nhìn cô, vuốt cằm suy nghĩ, rồi điểm vào tay, vai, ngực của cô mấy cái.

Thấy anh ta “sàm sỡ” vợ mình, Thiên Quân liền tiến tới che giữa anh ta với Cẩm Vân, kêu lên: “Anh làm gì vậy?”

Võ Tuấn Kiệt không thấy điều mình vừa làm có gì không ổn, vô tư trả lời: “Cô ấy đã có sẵn nội công trong cơ thể rồi, nhưng nó đang bị mắc kẹt, tôi giúp cô ấy giải khai.”

Nhìn thấy anh ta điểm vào ngực vợ mình, Thiên Quân nào đâu còn tâm trí nào suy nghĩ được cái khác, giờ mới cảm nhận thấy quả thật sau lưng mình có một luồng nội công, là cảnh giới nhất tinh trung cấp.

Cẩm Vân thấy mình lại có nội công trở lại, thật vui vẻ, cười nói: “Cảm ơn anh, Tuấn Kiệt.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp