Ngàn Vạn Loại Tâm Động

Chương 6: Loại thứ sáu.


1 năm

trướctiếp

Edit: XiaoYue

Trần Lục Nam liếc nhìn cô, sau khi nhìn thấy ánh mắt của Thanh Minh, anh nghiêng đầu nhìn vào bên trong.

Mọi người bên trong đều sững sờ, ngạc nhiên trước thái độ nói chuyện của Nhan Thu Chỉ và sự xuất hiện của Trần Lục Nam.

Người phụ trách thương hiệu đã thay đổi biểu cảm của mình khi nhìn thấy Trần Lục Nam.

"Thầy Trần?"

Người đó vội vàng bước ra cửa đưa tay ra muốn bắt tay với Trần Lục Nam.

Trần Lục Nam dừng lại một chút, sau đó quay người chặn Nhan Thu Chỉ ở phía sau, đưa tay nhẹ nhàng nắm tay người ta: "Chào anh."

Phía thương hiệu ngạc nhiên nói: "Tại sao thầy Trần lại đến đây vậy."

Nói rồi, anh cũng liếc nhìn Nhan Thu Chỉ ở phía sau anh. Vừa rồi mọi người đều đã nghe được ngữ khí nói chuyện của Nhan Thu Chỉ.

Nghe vậy, Trần Lục Nam không nóng không lạnh nói: "Đi ngang qua thôi."

Phía thương hiệu sửng sốt, nghe Trần Lục Nam nói hờ hững như vậy, có chút kỳ quái, nhưng anh ta cũng không biểu hiện ra bên ngoài.

Nghĩ vậy, anh ta nhìn vào ánh mắt của Trần Lục Nam, cười nhạt một cái: "Vậy thầy Trần có muốn ngồi xuống cùng ăn cơm không?"

"Không cần."

Trần Lục nam lãnh đạm nói: "Tôi còn có việc." Nói xong, anh dừng lại một chút, liếc mắt nhìn người phía sau nói: "Đây là?"

Nhan Thu Chỉ hơi giật mình, nhìn bờ vai rộng lớn đứng trước mặt, cô thất thần.

Phía Thương hiệu cười nhẹ: "Một người nghệ sĩ không hiểu chuyện."

Trần Lục Nam gật đầu, hiểu rõ nở nụ cười, cũng không nói nhiều lời.

Nhan Thu Chỉ định thần lại, lạnh lùng nhìn hai người, lãnh đạm nói: "Xin lỗi, tôi đi trước đây."

Sau khi nói xong, cô mang theo túi xách đi ra ngoài mà không ngoảnh đầu lại, xem dáng vẻ, là cô thực sự không có ý tưởng gì với người đại diện này.

Mọi người kinh ngạc nhìn nhau, ngạc nhiên trước thái độ của Nhan Thu Chỉ nhưng đồng thời cũng bày tỏ sự ngưỡng mộ từ tận đáy lòng, nếu là người khác, tuyệt đối sẽ không có dũng khí này.

Phía thương hiệu cười xấu hổ nhìn Trần Lục Nam, tức giận, nhưng Trần Lục Nam vẫn đang đứng ở cửa, anh ta không thể làm gì được.

"Nhan Nhan."

Nhan Thu Chỉ đáng nén giận định bước ra ngoài thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

Cô quay đầu lại, bắt gặp hai mặt cười.

"Tại sao hai người…." Tiếng nói ở phía sau còn chưa nói xong thì Nhan Thu Chỉ đã ngăn lại.

Người đàn ông đó đang ở đây, hai người này xuất hiện ở đây cũng là chuyện bình thường.

Khương Thần cười cười, trêu đùa nói: "Đợi cô đó."

Nhan thu Chỉ đứng yên tại chỗ nhìn anh ất, biểu hiện trên khuôn mặt nhẹ nhàng. Cũng không biết có phải là vợ chồng ở lâu cùng nhau sẽ giống nhau không, dáng vẻ hiện tại của Nhan Thu Chỉ thực sự giống với dáng vẻ của Trần Lục Nam khi không nói chuyện.

"Đợi tôi làm gì chứ?"

Trình Trạm mỉm cười, vừa định nói thì Trần Lục nam đã đi từ trong góc ra, vẻ mặt rất lạnh nhạt, anh cúi đầu nhìn Nhan Thu Chỉ, trầm giọng nói: "Có muốn cùng đi ăn cơm không?"

"…."

Sau khi vào trong phòng Vip, Nhan Thu Chỉ nhìn bốn người có mặt.

"Đều ở đây à."

Khương Thần chủ động rót cho cô một tách trà, cười nói: "Đúng vậy, đây, Nhan Nhan của chúng ta hãy bớt giận trước đã."

Trần Lục Nam thản nhiên nhìn anh ấy.

Nhan Thu chỉ nhìn trà được đưa tới, cuối cùng tâm tình cũng thoải mái hơn một chút.

Cô cũng không tức giận với thái độ vừa rồi của Trần Lục Nam, khi hai người mới kết hôn cô đã có quy tắc với Trần Lục Nam, quan hệ giữa hai người không nên để lộ ra bên ngoài, cô biết Trần Lục Nam, không chỉ là bởi vì anh là một diễn viên lớn, cho đến khi Trần Lục Nam... tự nhiên sẽ không quen một nghệ sĩ nhỏ hạng mười tám như cô.

Sau khi uống một ngụm trà nóng, Nhan Thu Chỉ và Khương Thần nói chuyện phiếm với nhau, mọi người đều không chú ý, cô đưa chân đá và chân Trần Lục Nam.

Trần Lục Nam nhìn cô.

Nhan Thu Chỉ vén tóc ra sau tai, lộ ra cái cổ thon thả trắng nõn, dưới ánh đèn ấm áp trong phòng Vip.

"Tại sao anh biết em ở bên đó?"

Trần Lục Nam liếc nhìn làn da trên cổ cô, nhấp một ngụm trà nói: "Trình Trạm nói."

"À?"

Mười phút trước, khi Trần Lục Nam xuất hiện, đã bị Khương Trần rót hai ly rượu.

Anh cau mày, trầm giọng hỏi: "Tại sao lại hẹn vào giữa trưa vậy?"

Khương Thần cười giải thích nói: "Một người lát nữa sẽ phải đi nước ngoài, một người phải đi làm, không hẹn vào buổi trưa thì hẹn lúc nào nữa?"

Nghe vậy, Trần Lục Nam nhướng mày, cũng không so đo với họ.

Anh nhìn xung quanh, nhóm bốn người chỉ có ba người ở đây: "Trình Trạm còn chưa tới sao?"

Khương Thần gật đầu, vừa định nói, Trình Trạm đã mở cửa bước vào. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

Anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, vẻ ngoài điển trai, khác hẳn với Trần Lục Nam, trên sống mũi còn đeo một cặp kính, vô cùng hiền lành và nhã nhặn.

Với đôi mắt dài và hẹp, anh ấy chào hỏi ba người họ rồi thản nhiên ngồi xuống.

Khương Thần nhìn thấy anh ấy như vậy, không khỏi cười nói: "Đến muộn thì uống rượu đi."

Trình Trạm mỉm cười không khách khí uống cạn hai ly rồi mới chạm ly với Trần Lục Nam nói: "Chỗ cậu đặt sao?"

Trần Lục Nam: "Không phải."

Trình Trạm nhướng mày, bất ngờ nói: "Thật sao?"

Khương Thần chế nhạo, không thể nhìn anh ấy như vậy nói: "Tôi đã đặt chỗ này đó, tin nhắn cũng là do tôi gửi đi, tại sao anh lại đặt hết công lao cho Anh Nam vậy?"

Trình Trạm cũng không tức giận, nhẹ giọng nói: "Tôi vừa mới nhìn thấy vợ của anh ấy."

Khương Thần sửng sốt: "Cái gì?"

Trình Trạm cười nói: "Vợ của anh ấy đang dùng bữa ở bên cạnh."

Nghe vậy, Khương Thần nhướng mày, bỡn cợt nhìn về phía Trần Lục Nam: "Anh không biết?"

Trần Lục Nam tay cầm cái ly dừng lại, lãnh đạm nói: "Không biết."

…..

Trình Trạm và Khương Thần liếc mắt nhìn nhau, Khương Thần nói: "Dùng bữa ở bên cạnh sao, cùng nhà đầu tư ăn cơm sao?"

Trình Trạm nói: "Không khác biệt lắm, có quá nhiều người, tôi đi qua vô tình nhìn thấy thôi, đúng lúc nhìn thấy có người đang mời rượu Nhan Nhan nữa."

Khương Thần huýt sáo, cười hỏi: "Với tính cách đó của Nhan Nhan, mời rượu cô ấy sẽ uống sao?"

Trình Trạm: "Công việc yêu cầu thôi."

Khi hai người kẻ xướng người họa, Trần Lục Nam tỏ ra thờ ơ, dường như đối tượng họ nói đến không phải là vợ anh vậy.

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng cất lên.

Là Phó Ngôn Trí người vẫn đang nhìn vào điện thoại di động không nói gì, anh ấy còn lạnh lùng hơn cả Trần Lục Nam, giọng điệu cũng lạnh lùng, có chút nghi ngờ nói: "Tửu lượng của cô ấy không tốt sao?"

…..

Trần Lục Nam thu hồi suy nghĩ, súc tích nói: "Anh ấy đi qua nhìn thấy."

Nghe vậy, Nhan Thu Chỉ nhướng mày, không nói gì nữa.

Khương Thần nhìn quan hệ của hai vợ chồng, cười cười nói chuyện với Nhan Thu Chỉ.

Nhan Thu Chỉ là một người nói nhiều trước mặt người quen, vẫn có thể nói đùa, người cái gì cũng có thể nói có thể đùa được.

Cô và Khương Thần đã quen biết từ lâu, bao gồm cả Trình Trạm, về phần Phó Ngôn Trí, là sau khi kết hôn với Trần Lục Nam cô mới biết.

Phó Ngôn Trí là một bác sĩ, anh ấy hiếm khi "thông đồng làm bậy" với ba người này, rất ít khi có thể gặp được anh ấy.

Hai người đang trò chuyện sôi nổi ở bên cạnh, sự khó chịu vừa rồi của Nhan Thu Chỉ trong chốc lát đã biến mất.

Doanh Doanh muốn cười, ngay cả lông mày và đôi mắt của sáng chói, vô cùng xinh đẹp bắt mắt.

Trình Trạm nhấp một ngụm trà, liếc nhìn Nhan Thu Chỉ, trầm giọng nói: "Đã lâu không gặp, Nhan Nhan ngày càng xinh đẹp đó."

Trần Lục Nam lặng lẽ uống trà như không nghe thấy gì.

Sau khi ăn uống xong, mọi người đều giải tán.

Sau khi người đại diện của Nhan Thu Chỉ đưa cô đến, cô ấy cũng đã tời đi rồi, lúc này, cô phải tự mình trở về.

"Không đưa trợ lý theo sao?"

Nhan Thu Chỉ nói "ừm": "Anh đưa em về đi."

Cô có lý do chính đáng không sợ gì cả mà yêu cầu Trần Lục Nam, có người để lợi dụng, cô sẽ không khách khí gì.

Trần Lục nam cúi đầu nhìn thời gian trên đồng hồ, không từ chối.

Sau khi lên xe, tài xế quay đầu nhìn hai người họ, vô cùng yên lặng.

Nhan Thu Chỉ và Trần Lục Nam mỗi người ngồi một bên, cúi đầu nhìn điện thoại di động của mình.

Nhan Thu Chỉ vừa mới rời khỏi bữa tiệc, lập tức tức giận với phía đầu tư, lúc này đã dần dần trở thành hot search rồi.

Cô nhìn tin nhắn mà Châu Châu gửi đến cho mình, cau mày.

Ngay sau đó, Chị Manh cũng gọi điện thoại đến.

Tiếng điện thoại di động vang lên, hơi chói tai, Nhan Thu Chỉ không lập tức nhận điện thoại, chọc Trần Lục Nam nghiêng đầu nhìn sang.

Sau một lúc lâu, Nhan Thu Chỉ mới không nhanh không chậm nhận điện thoại.

"Alo."

Chị Manh nhíu mày khi nghe giọng điệu thờ ơ của cô, nén giận hỏi: "Em đã làm gì ở trong bữa tiệc vậy?"

Cô ấy nói: "Em có biết rằng bây giờ tất cả các nghệ sĩ trong giới đều đang bàn luận về em không?"

Nhan Thu Chỉ quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt của cô được phản chiếu trong cửa sổ xe, cô nhìn chằm chằm một lúc, suy nghĩ về nói…..lông mày hôm nay hình như vẽ chưa được đẹp.

"Bàn luận cái gì?"

Chị Manh nhẫn nhịn, cắn răng nói: "Cô nói chuyện với phía thương hiệu, cô tự nói quá đặc biệt."

Chị Manh suýt bị nhồi máu cơ tim sau khi biết chuyện đã xảy ra trong bữa tiệc.

Cô ấy bị Nhan Thu Chỉ chọc tức chết rồi.

Mặc dù cô ấy luôn biết rằng Nhan Thu Chỉ có tính khí này, nhưng đột nhiên mất cảnh giác thì cũng vẫn rất khó chấp nhận được.

Nhan Thu Chỉ lười biếng "ồ" một tiếng rồi bình tĩnh nói: "Không có gì đặc biệt."

Chị Manh: "…."

"Hôm nay em muốn làm chị tức chết sao, bây giờ trên mạng đang bắt đầu bàn luận em tự cao tự đại coi thường người khác kìa!"

Nhan Thu Chỉ nghe chị Manh nói xong thì mới tắt điện thoại.

Chỉ trong chốc lát, chủ đề Nhan Thu Chỉ tự cao tự đại coi thường người khác đã lên hot search rồi.

Thực ra, người đăng trên Weibo không nêu tên của Nhan Thu Chỉ, nhưng ám chỉ rằng một nữ diễn viên gợi cảm đã tự cao tự đại coi thường người khác trong bữa tiệc hôm nay, thể hiện sự thiếu tôn trọng đối với phía thương hiệu và các nghệ sĩ khác, .v.v…

Nhan Thu Chỉ mở một số bình luận, những gì cô nhìn thấy là những bình luận của cư dân mạng giải mã trong vài giây.

{666 nữ diễn viên gợi cảm tự cao tự đại? Điều này quá dễ để giải mã rồi mà.}

{Nhan Thu Chỉ sao, dường như tính khí cô ta không được tốt lắm.}

{Định hướng này cũng quá rõ ràng rồi mà, nữ diễn viên gợi cảm một đêm thành danh ngoại trừ Nhan Thu Chỉ thì còn ai nữa.}

{Thực ra…. Tôi muốn biết rốt cuộc Nhan Thu Chỉ đã tự cao tự đại coi thường người khác như thế nào.}

{Nhan Thu Chỉ tự cao tự đại coi thường người khác sao? Không thể nào.}

{Nhan Thu Chỉ có vẻ là người tính tình không tốt mà, trước đây không phải là có ai đó đã tung tin rằng cô ấy đã xúc phạm đồng nghiệp của mình hay sao?}

…….

Trong khoảng thời gian ngắn, bình luận Weibo càng lúc càng hot.

Mọi người đều thích xem náo nhiệt, đặc biệt là lượt tìm kiếm hoy của nữ diễn viên xinh đẹp, lại thêm có người đứng sau quạt gió thêm củi, lập tức, hot search tự cao tự đại đã lọt vào top mười.

Nhan Thu Chỉ không hề tức giận khi nhìn thấy thứ hạng tăng chóng mặt như vậy.

Cô dùng ngón chân nghĩ cũng có thể biết được là ai đã làm vậy, lúc cô đang em, một giọng nói trầm ấm từ bên cạnh truyền đến: "Có muốn anh giúp gì không?"

"Không cần."

Nhan Thu Chỉ không có chút do dự nào từ chối luôn: "Em sẽ tự mình giải quyết."

Sau khi nói xong, Nhan Thu Chỉ nghĩ bản thân dường như từ chối quá nhanh quá sảng khoái rồi, liền vội vàng nói thêm: "Không giải quyết được thì em sẽ tìm anh sau."

Trần Lục Nam không nói thêm gì nữa.

Lúc này Nhan Thu Chỉ cũng không tốt nói gì nữa, mặc dù định hướng rõ ràng, nhưng weibo của người ta không đề cập đến tên của cô.

Trong lúc nhất thời, cô vẫn đang loay hoay tìm cách giải quyết.

Đang suy nghĩ, Chị Manh gửi tin nhắn tới, bảo Nhan Thu Chỉ tạm thời đừng phản ứng lại những lời bình luận đó, đợi công ty xử lý.

Nhan Thu Chỉ suy nghĩ trong hai giây, chọc vào cánh tay của Trần Lục Nam.

Trần Lục Nam cúi đầu.

Nhan Thu Chỉ chớp chớp mắt, đôi mắt to long lanh chớp động, đẹp như hạt thủy tinh.

"Người đại diện của em nói tạm thời cứ để mặc đó, anh cảm thấy sao?'

Trần Lục Nam nhìn điện thoại di động của cô, thuận tiện kéo nó qua, giao diện điện thoại di động của Nhan Thu Chỉ vẫn được để trong khu vực bình luận Weibo.

Đập vào mắt đó là một số nhận xét khó chịu, Trần Lục Nam cau mày, trả lại điện thoại di động cho cô nói: "Em sẽ nghe theo lời của người đại diện?"

Nhan Thu Chỉ: "…."

Đương nhiên là không.

Hai mắt Nhan Thu Chỉ sáng lên, cô lấy lại điện thoại di động của mình, cúi đầu bắt đầu gõ phím, khi gõ được một nửa, cô đảo mắt nhìn người đàn ông ở bên cạnh, ánh mắt đầy gian xảo.

"Nếu như em gặp rắc rồi thì phải làm như thế nào?"

Cô cố ý dựa vào bên cạnh Trần Lục Nam, cười ranh mãnh hỏi: "Anh giúp em kết thúc sao?"

Trần Lục Nam hiểu tính toán nhỏ này của cô, nhẹ nhàng trả lời: "Ừm."

Họ là vợ chồng, đây là trách nhiệm.

Nghe vậy, Nhan Thu Chỉ mỉm cười hạnh phúc.

Cô sẽ không khách khí với Trần Lục Nam, hai người họ mỗi người lấy một thứ cần thiết, có thể có người lợi dụng giúp đỡ thì tự nhiên không thể lãng phí được.

Nghĩ vậy, Nhan Thu chỉ cảm thấy tự tin hơn.

Chỉ là trước khi Weibo của cô vẫn chưa được gửi đi, một tin nhắn của Thẩm Mộ Tình hiện lên trên điện thoại di động của cô, liên tiếp là một chuỗi "hahahahaha."

Thẩm Mộ Tình: {Hahahahaha wow! Hôm nay cậu oán giận phía thương hiệu như thế này sao? Cậu cũng quá cứng đấy!"

Nhan Thu Chỉ: {????}

Thẩm Mộ Tình: {Tớ chia sẻ link cho cậu, cậu tự mở ra xem đi.}

Nhan Thu Chỉ nhấp vào link mà cô ấy gửi, những gì nhìn thấy là một đoạn video không rõ ràng lắm, nhưng lời thoại bên trong phát ra rất rõ ràng, từng câu từng chữ một, nghe như giọng nói rất khí phách.

Đó là hình ảnh trong phòng Vip vừa rồi, bao gồm cả cuộc trò chuyện giữa phía thương hiệu, Quan Hà, và Nhan Thu Chỉ.

Ngay sau khi đoạn video này xuất hiện, không biết là ai giúp đỡ mua hot search hay là như thế nào đó mà trong nháy mắt đã lọt vào top năm rồi.

Sau khi nghe hết đoạn video, những cư dân mạng đang nóng mặt hóng dưa bở đã lập tức quay lưng lại.

{Ôi mẹ ơi! Đột nhiên học được cách đối phó với những lời xúc phạm rồi.}

{Hahahahaaha rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, tôi sẽ không ăn bạn ăn đi! Fuck, Nhan Thu Chỉ quá cứng???}

{Mẹ ơi, đột nhiên thịch Nhan Thu Chỉ ngổ ngáo này rồi, chơi vui quá đi.}

{Aaaaaaaaaaaaaaaaaa tại sao Nhan Thu Chỉ lại đáng yêu như vậy!}

{Hahahahahahahaha so sánh như vậy, Quan Hà đúng là trà xanh rồi, Nhan Thu Chri cũng quá trực tiếp.}

{Mặc dù rất buồn cười, nhưng đột nhiên lại có chút lo lắng cho cô em gái xinh đẹp đó…. Người đại diện này có lẽ là bị mất rồi.}

Nhan Thu Chỉ nhìn những bình luận thay đổi theo chiều gió này đột nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Khi cô đang nhìn, ở bên cạnh có tiếng cười nhẹ.

Cô ngẩn ra, ngước mắt lên nhìn, chạm vào ánh mắt tươi cười của Trần Lục Nam, Nhan Thu Chỉ sững sờ.

Trần Lục Nam thật đẹp trai, đường nét rõ ràng, nhưng không phải kiểu đẹp trai tầm thường đó, đường nét khuôn mặt anh rất đẹp, đôi mắt càng sâu, đặc biệt là khi mang theo ý cười, ánh mắt long lanh khiến người ta chìm đắm.

Một trong những lý do khiến Nhan Thu Chỉ đồng ý cưới anh lúc đầu là vì anh đẹp trai và có đôi mắt rất đẹp.

Trong phút chốc, cô định thần lại, khuôn mặt nóng lên, có điểm thẹn quá hóa giận nói: "Anh cười cái gì?"

Trần Lục Nam dừng lại một chút, hỏi: "Còn muốn kết thúc sao?"

Nhan Thu Chỉ: "…."

Cô trừng mắt nhìn Trần Lục Nam, chỉ cảm thấy anh đang giễu cợt chính mình: "Không cần nữa, người chồng như anh chỉ là đồ trang trí thôi, còn không bằng bạn bè mạng nữa."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp