Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 32: Không thể nắm bắt


1 năm

trướctiếp

Mạnh Cẩm Hoài hiểu được vì sao cháu trai mình chạy đến đây. Trò chơi thực tế ảo đã phổ biến trong thời đại tinh tế vài trăm năm nay và hiển nhiên có vô số trò chơi thú vị. Có điều nó sẽ ràng buộc và có một số quy định với người chơi. Chẳng hạn như quả bóng của Mạnh Hà Hy chỉ có thể chơi một số trò chơi của trẻ em và cũng được thiết lập hệ thống chống trẻ em quá nghiện.

Ít người biết rằng những quả bóng ba chiều này thực chất là quả cầu nặc danh dùng trong quân sự giữa bối cảnh tinh tế khoa học viễn tưởng và có tác dụng mô phỏng cho bàn điều khiển của cơ giáp. . . .

Mà hiện tại quả cầu đó lại được Mạnh Hà Hy phát hiện ra, còn chơi cùng với nó.

Nghĩ đến anh trai và chị dâu quá cố của mình hi sinh vì Đế quốc, Mạnh Cẩm Hoài không khỏi chạnh lòng, nhìn thấy đứa nhỏ trên thiết bị ghi hình vô tư như vậy, trái tim hắn càng thêm đau xót. Có lẽ do bản thân không chăm sóc chu toàn cho Mạnh Hà Hy được nên hắn không khỏi cảm thấy áy náy. . . .

Màn hình vẫn đang phát, Mạnh Hà Hy vô cùng phấn khích nhưng đứa nhỏ lại quên rằng quả cầu này không hề tĩnh âm và cũng không biết rằng trong phòng vẫn còn người khác. Mạnh Cẩm Hoài thấy Mạnh Hà Hy mở quả cầu thực tế ảo, cùng lúc đó, Đoạn Hành Dạ có chút giật mình khi nghe thấy tiếng mở nguồn. Cậu nhìn sang thứ phát ra thanh âm đó. . . .Mạnh Hà Hy bất ngờ tại chỗ.

Dù đã kết hôn được một khoảng thời gian nhưng Mạnh Cẩm Hoài chưa bao giờ nhìn thấu suy nghĩ của Đoạn Hành Dạ.

Dựa vào sự hiểu biết về cậu, hắn đoán rằng cậu sẽ trực tiếp làm ngơ nhưng lúc này, Đoạn Hành Dạ đứng lên, chậm rãi đi về hướng quả cầu, đối diện với đứa trẻ hốt hoảng.

“Dạ chú. . . à không, Giáo sư Đoạn. . . ”. Sau khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt, Mạnh Hà Hy vô cùng sợ hãi, đôi chân như nhũn ra, suýt chút nữa làm rơi quả cầu. Nghe từ “chú”, Đoạn Hành Dạ hơi cau mày, may là đứa nhỏ nhanh trí sửa lại xưng hô đó. Tiếp đó, Mạnh Hà Hy nén cơn run rẩy rồi nói: “Buổi chiều tốt lành ạ.”.

Hiển nhiên Đoạn Hành Dạ có chút bất mãn vì lời nói vừa nãy: “Con làm gì ở đây?”.

“Dạ, con. . . ”. Mạnh Hà Hy lo lắng liếc xung quanh, sau đó như thể lóe lên một ý tưởng: “Dạ, con đến đây để thử điều khiển cơ giáp ạ.”. Đứa nhỏ như tìm ra được một lý do chính đáng, có điều người trước mặt lại là thiên tài trong lĩnh vực này.

Đoạn Hành Dạ hiển nhiên không tin: “Ồ, vậy con điều khiển như thế nào rồi?”.

“. . . ” Mạnh Hà Hy, cậu nhóc chưa bao giờ làm điều đó mà chỉ biết chơi game im lặng.

Cái gì gọi là con ếch chết vì cái miệng? Là cái này nè!

Mạnh Cẩm Hoài theo dõi từ đầu chí cuối bỗng cảm thấy có chút mất mặt vì cháu trai nhà mình.

Thấy đứa nhỏ không nói gì, Đoạn Hành Dạ giơ tay tắt nguồn quả cầu. Mạnh Hà Hy suy cho cùng cũng là đứa trẻ có chút thông minh nên nói nhỏ: “Con tìm hiểu thêm đây ạ.” rồi xoay người định chạy mất.

Có điều, Đoạn Hành Dạ nào buông tha, giọng thanh lãnh vang lên: “Con lại đây học.”.

……

Video được tua nhanh đến thời điểm hiện tại, Mạnh Cẩm Hoài thấy đoạn Hành Dạ cùng Mạnh Hà Hy cùng ngồi chung một chiếc bàn trong thư viện. Dù không có thời gian chăm sóc cháu trai nhưng hắn luôn biết rằng điểm số của cậu nhóc kém cực kì.

Điều khiến hắn bất ngờ là Đoạn Hành Dạ, thiên tài cơ giáp, kẻ luôn xem thường đồng nghiệp nhưng hiện tại lại đang giải thích bài tập cho một đứa trẻ.

Rõ ràng vẫn là bộ dáng lạnh nhạt, thờ ơ nhưng hiện tại Mạnh Cẩm Hoài chắc chắn Đoạn Hành Dạ đã thay đổi.

Nguyên soái Mạnh Cẩm Hoài, người luôn có thể giải quyết mọi vấn đề lúc này có chút buồn bực. Từ nhỏ hắn luôn thích kiểm soát mọi thứ trong tầm tay nhưng bây giờ đột nhiên phát hiện ra có một người hắn hoàn toàn không thể nắm bắt.

Mạnh Cẩm Hoài chán ghét cảm giác này.

Hắn tắt màn hình giám sát.

Lúc này trong thư viện, Mạnh Hà Hy với đôi mắt đỏ hoe khi không thể tìm ra đáp án dù đã cố gắng suy nghĩ rất lâu. Đoạn Hành Dạ ngồi bên cạnh thở dài, thầm nghĩ mình không nên tạo bóng ma tâm lý cho đứa nhỏ. . . ( truyện đăng trên app TᎽT )

“Như vậy là sai.”. Đoạn Hành Dạ, người đã học xong chương trình này rất nhiều năm không thể không hướng dẫn cho cậu bé.

Mạnh Hà Hy chiêm nghiệm kiến thức mà Đoạn Hành Dạ vừa truyền đạt, sau hồi lâu, lại nói: “A, con hiểu rồi, con cảm ơn chú.”.

Chú? Thần kinh Đoạn Hành Dạ lập tức căng thẳng nhưng không chờ cậu kịp sửa lại thì cửa thư viện một lần nữa mở ra. Vài giây sau, Mạnh Cẩm Hoài xuất hiện sau cả ngày không thấy bóng dáng ở đâu. Nhìn vẻ mặt của người đàn ông, Đoạn Hành Dạ chắc chắn rằng hắn đã nghe những lời mà Mạnh Hà Hy vừa nói.

Xem ra là công việc quá ít đây mà.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp