Thái Tử Phi Bị App Địa Phủ Trói Buộc

Chương 30: Phong thái


11 tháng

trướctiếp

Trí nhớ của mật thám âm hồn được khôi phục, tự bản thân hắn ta cũng đã biết được mình đã chết như thế nào, chủ nhân của hắn ta thậm chí đã chủ động tìm đến tận cửa, Tiêu Tồn Ngọc càng không cần phải lãng phí đồng tiền mua giấy để vẽ bùa cho Diệp Tam nữa.

Nhân quả xong có thể đuổi đến núi hồn để đợi luân hồn rồi!

Công trạng của nàng rất tốt!

Mười lạng bạc này giảm bớt rất nhiều việc cho nàng.

Doanh Hoài Kỵ chỉnh đốn sơ qua hai bên cổ tay áo, không nói nhiều đã muốn quay người rời đi, nhưng chân còn chưa kịp di chuyển thì lại nghĩ ra cái gì đó nên quay đầu lại nói: “Ngươi tìm thấy căn nhà đó bằng cách nào vậy? Nhờ bói toán sao?”

Căn nhà đó rất bình thường, ngoài thủ hạ tâm phúc của hắn ra thì không ai biết được.

Mỗi khi hắn thấy buồn phiền liền đến đó nghỉ ngơi, không ngờ lại bị con trai Tiêu gia tìm đến gõ cửa.

“Nể tình ngươi đã đưa nhiều bạc nên ta sẽ nói cho ngươi biết.” Tiêu Tồn Ngọc nói chuyện rất tốt, khóe mày vẫn rất kiêu ngạo: “Bói toán chỉ là thứ hai, chủ yếu là phải dựa vào đôi mắt biết nhìn.”

“Ồ?” Doanh Hoài Kỵ liếc mắt nhìn nàng, chăm chú lắng nghe.

“Những nhà bình thường đều có nhiều khói lửa. ngói tường sẽ không quá ngăn nắp, còn nhà của ngươi lại khác, đến cả rêu xanh trên tường cũng ít hơn nhà khác rất nhiều, xung quanh có rất nhiều nơi cho người ẩn nấp, cây cối tươi tốt, quan trọng hơn nữa là có một mùi thơm của trà rất đặc biệt.”

Trong nhà lớn như vậy, mùi thơm của trà sẽ không dễ truyền ra được.

Vì thế nên mùi thơm này rất nhạt.

“Đó là một loại trà dại ta tình cờ ăn được trên đường từ nước Xương quay về, trong mùi thơm đó có chát một chút, người thường sẽ ăn không quen, không ngờ mũi của ngươi lại thính đến như vậy có thể ngửi ra được.” Doanh Hoài Kỵ không ngờ hắn nhìn giống như một cây gậy thần mà không nghĩ là lại tỉ mỉ đến như vậy.

“Ngài là muốn nhớ lại sự vất vả khi đang sung sướng sao? Đúng là đặc biệt!” Tiêu Tồn Ngọc không hề có chút quy tắc nào mà nói thêm một câu.

Đường từ nước Xương về đến kinh thành nước Phong rất xa xôi.

Trong kinh thành lại đếm không hết những người không muốn vị điện hạ này quay về, thế nên thái tử nhất định đã chịu rất nhiều khổ cực trên đường về.

Nếu không thì tại sao thái tử một nước lại có thể có tình cảm đặc biệt với loại trà đắng đó chứ?

“Ngươi nói đúng, cứ luôn nhớ về quá khứ cũng không tốt lắm.” Doanh Hoài Kỵ nhìn hắn rất vừa mắt, cũng thử hiểu theo một cách khác về những gì nàng nói.

Cũng là do thất lang quân Tiêu gia này thật sự rất được người ta yêu thích, đến cả một người không tin là con người có tính cách lương thiện như hắn mà chỉ mới gặp hắn một lần đã không nhịn được muốn tâm sự nỗi lòng với hắn rồi.

Khả năng tìm người của Tiêu Tồn Ngọc chủ yếu dựa vào suy đoán, tường nhà thái tử vừa nhìn đã biết là đã bị mật thám đạp đi đạp lại rất nhiều lần nên mới có chút đặc biệt, kết hợp với quẻ bói nữa thì mới nhận ra được đúng nhà.

Lúc này, Tiêu Tồn Ngọc cảm thấy người này có chút thú vị.

Nói chuyện từ tốn, nhìn rất đẹp trai, nhìn có vẻ còn có phong thái hơn cả nàng.

Hơn nữa nàng còn nhỏ tuổi, còn chưa nẩy nở, trong vẻ anh tuấn vẫn còn mang chút mũm mĩm của trẻ con, chứ không giống như vị thái tử này, dung mạo bất phàm, khí chất khoan dung, nhìn rõ ràng là rất ung dung thong thả nhưng dáng vẻ phất tay áo lại rất phóng khoáng tự nhiên.

Ánh mắt Tiêu Tồn Ngọc nghiên cứu sâu xa, sau đó cũng học được mấy phần tinh túy, tự mình phất tay áo thử.

Doanh Hoài Kỵ không nhịn được buồn cười, Tiêu Tồn Ngọc mím môi.

Không được rồi, nụ cười này cũng rất chín chắn đoan trang, không có kiểu trẻ con giống nàng.

Tiêu Tồn Ngọc cau mày: “Ta đã kiếm bạc của người nên lần cuối cùng nhắc nhở ngươi thêm một chút, về sau nhớ đốt ít tiền vàng cho mật thám kia của nhà ngươi, âm tào địa phủ không phải là nơi dễ sống đâu.”

Bên trong núi hồn trong APP của nàng có khá nhiều âm hồn mà mấy năm nay thu thập được.

Tất nhiên không phải mỗi cái đều có quan hệ nhân quả, một số âm hồn chỉ là đi lạc đường không biết làm sao để đầu thai, nàng hơi nhấc tay là những linh hồn này sẽ rơi xuống tay nàng, kiểu này hình như không được coi là công trạng, chắc cũng không kiếm được dương tiên.

Chỉ có những linh hồn không chịu giác ngộ, đằng sau lại có câu chuyện như Diệp Tam thì mới có giá trị cao với nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp