Đừng Như Vậy Đối Với Anh

Chương 45


10 tháng

trướctiếp

Trong phòng họp.

"Danh sách này đã bị trì hoãn một tháng, nếu không có năng lực thì khỏi bàn nữa đi, chẳng bằng giao cho người có năng lực tốt hơn." Thẩm Ngật nheo mắt nhìn kế hoạch trên màn hình chiếu, cũng không hề khách khí chỉ ra vấn đề trước mặt mọi người, không hề giữ chút thể diện nào cho Văn Nghiêu.

Trưởng phòng báo cáo có chút xấu hổ bước xuống bục báo cáo, đứng đó với vẻ mặt ngượng ngùng.

Anh ta là người của Văn Nghiêu, Văn Nghiêu tự nhiên chủ động nhường bục đứng cho anh ta: "Càng gần đến cuối năm, đối tác của chúng ta cũng có rất nhiều việc phải làm, dự án hoàn thành chậm hơn cũng là chuyện bình thường, không phải sao?"

Văn Nghiêu liếc nhìn Thẩm Ngật vẫn lạnh lùng, vẫy tay với những người trên bục: "Cậu cứ ngồi xuống trước đi, chúng ta hãy xem gần đây tổng giám đốc Ngô làm việc 'hiệu quả' như thế nào."

Anh không muốn đối đầu với Thẩm Ngật, nhưng Thẩm Ngật cứ chèn ép anh khắp nơi, nếu anh lùi một bước, vậy thì anh chỉ có thể bị đuổi về phía Nam Thành. Bị ép vào tuyệt vọng, Văn Nghiêu chỉ có thể nghênh chiến tới cùng.

Ngay sau khi người của Thẩm Ngật giới thiệu dự án, Văn Nghiêu đã thay đổi tiêu chuẩn lỏng lẻo vừa rồi, còn cố tình moi ra rất nhiều vấn đề nảy sinh trong đó.

"Cái này cũng dài dòng quá, nếu không phải người nói là tổng giám đốc Ngô, tôi chắc chắn sẽ không nghe tiếp nữa." Văn Nghiêu quay đầu nhìn Thẩm Ngật, khiêu khích nói: "Tổng giám đốc Thẩm nghĩ như thế nào?"

Những người khác trong phòng họp đều cúi đầu, sợ trận chiến này sẽ ảnh hưởng đến mình.

Mấy cảnh tượng như vậy gần đây bọn họ thấy hơi nhiều, cũng không còn cảm thấy quá xa lạ nữa. Nhưng chỉ cần có biểu hiện đứng về một phe trong ban lãnh đạo thì nhất định sẽ bị bên kia châm chọc chỉ trích.

Nhưng với sự cạnh tranh, hiệu quả của công ty tốt hơn nhiều so với trước đây, thu nhập của họ cũng dần dần tăng theo.

Nhưng cứ đến mỗi kỳ họp đều có cảm giác như ra chiến trường, cảm giác này thực sự không tốt chút nào.

Hệ thống sưởi trong phòng đã được bật hết công suất, Thẩm Ngật chậm rãi xắn tay áo sơ mi lên, chậm rãi đáp: "Cậu biết rất rõ mọi thứ về công ty chúng ta, cho nên cậu đương nhiên sẽ cảm thấy rằng rất nhiều lời giới thiệu là dài dòng. Nhưng lần này chúng ta lần đầu tiên tiếp xúc với đối tác, bọn họ không biết rõ về chúng ta, làm sao yên tâm hợp tác với chúng ta chứ?"

Văn Nghiêu đang định tiếp lời, ánh mắt chợt chú ý tới vết đỏ trên cổ tay Thẩm Ngật, tương phản với làn da trắng nõn lạnh lùng cho nên rất dễ nhìn ra được.

Vừa nhìn là biết cổ tay bị buộc bởi một cái gì đó.

Trừ Ôn Nịnh ra, còn ai dám trói được anh chứ?

Nhớ lại gần đây thời gian Ôn Nịnh ở bên anh ta giảm đi rõ rệt, không khó để đoán ra giữa cô và Thẩm Ngật đã xảy ra chuyện gì.

Ánh mắt Văn Nghiêu hơi trầm xuống, không muốn tiếp tục tranh luận với Thẩm Ngật nữa.

Khi cuộc họp kết thúc, Văn Nghiêu đi ngang qua Thẩm Ngật với giọng nói trầm thấp: "Cậu thực sự không đếm xỉa gì sao."

Thẩm Ngật dừng lại động tác đóng tài liệu, rất nhanh liền trở lại bình thường, cũng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp