Bạch Liên Hoa Thụ Cậu Ấy Không Đi Theo Cốt Truyện

Chương 50: Son dưỡng môi


10 tháng

trướctiếp

Tôn Tài Thụ vốn vẫn đang ngẫm nghĩ câu trước, câu sau lại làm cậu ấy sợ đến đồng tử co rút, hơi hoảng loạn trả lời: “Phòng dụng cụ? Sao tớ có thể đến đó.”

Rõ ràng trong nhà vệ sinh không có gió lạnh, nhưng cậu ấy lại sởn gai ốc.

Đường Thời Tô biết cậu ấy không muốn nói, nói thẳng: “Tôi cảm thấy hôm nay tâm trạng của cậu không tốt lắm.”

Tôn Tài Thụ phòng bị, nặn ra nụ cười: “Cậu nghĩ nhiều rồi, tớ không có ý khác.”

Tuy cậu ấy muốn khiến Đường Vân Phàm cách xa Đường Thời Tô chút, nhưng cậu ấy không muốn biểu hiện quá rõ, cứ như bài trừ Đường Thời Tô vậy.

Đường Thời Tô: “Vậy à.”

Tôn Tài Thụ hít hít mũi, nói: “Có thể sắp bị cảm đấy, không có tinh thần gì.”

Đường Thời Tô có suy tính trong lòng: “Mặc nhiều quần áo chút, đừng để nhiễm lạnh.”

Tôn Tài Thụ gật đầu: “Được.”

Đường Thời Tô nhớ ra gì đó: “Hôm qua, Đường Vân Phàm nói với tôi chuyện cậu nói với anh ấy, phần nền tảng vài môn anh ấy không vững lắm, bài không biết tôi sẽ dạy anh ấy.”

Mấy câu hôm qua chỉ là Tôn Tài Thụ nói bừa thôi, nhưng câu này nói ra từ trong miệng Đường Thời Tô lại chói tai dị thường.

Nếu không phải cậu ấy biết chuyện này...

Tôn Tài Thụ hơi ngơ ngác nhìn Đường Thời Tô, rõ ràng cậu dùng giọng điệu rất ôn hòa để nói, nhưng lại lờ mờ tỏa ra ý từ chối.

Như đang biểu đạt: Chuyện học của Đường Vân Phàm không cần cậu quan tâm, tự cậu có thể dạy.

Một ngọn lửa bỗng dưng bùng cháy trong tim Tôn Tài Thụ, cậu ấy nhíu mày lên tiếng: “Tớ cũng có thể dạy cậu ấy...”

Đường Thời Tô nhìn chằm chằm cậu ấy, trong mắt như chứa thứ gì đó, nguy hiểm đang ẩn núp.

Tôn Tài Thụ nhận ra được ngữ khí của mình, bổ sung nói: “Đều là bạn bè cả, nên giúp đỡ lẫn nhau.”

Cậu ấy muốn giúp Đường Vân Phàm cách xa cậu.

Đường Thời Tô chợt cười lên, lúm đồng tiền lún sâu: “Chúng ta là bạn, Đường Vân Phàm cũng là anh tôi.”

Tôn Tài Thụ thấy câu này của Đường Thời Tô có ý khác, nhưng cậu ấy chỉ có thể vờ như không biết.

“Thật ngưỡng mộ anh em các cậu, tớ là con một trong nhà.”

Đôi mắt khá tròn của Tôn Tài Thụ mang theo sự ngây thơ: “Sau này nếu Đường Vân Phàm có cô gái mình thích, có thể có cậu giúp ra ý kiến, dĩ nhiên cậu cũng vậy.”

Đường Thời Tô ngưng đọng ánh mắt, đầu óc là một mảnh trắng xóa.

Đường Vân Phàm... Sau này sẽ có cô gái mình thích?”

Tôn Tài

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp