Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương

Quyển 2 - Chương 138: Thiếu


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: windy

Địa điểm tổ chức hôn lễ là ở Phúc Viên, xung quanh Phúc Viên cổ kính, đã bị từng đóa hoa nhỏ đáng yêu vây lên.

“Thật là, cũng không biết Mặc Khuynh Thành rốt cuộc có đẳng cấp gì, lại dùng hoa không phóng khoáng như vậy.”

Vừa mới vào cửa Lily đã nhìn thấy bố trí xung quanh, trực tiếp nói ra, tràn đầy ghét bỏ.

Tô Thụy ở bên cạnh tuy hiểu cô ta, ánh mắt có chút phức tạp, nghĩ tới thư nặc danh lúc trước nhận được, bàn tay nắm tay cô ta không tự chủ được nắm chặt lại.

Cô, cô ta sao có thể là người kia, lúc trước tin tức nổi khắp Đế Đô, kết quả người biến mất không thấy đâu lại thay đổi diện mạo rồi xuất hiện trước mặt mình, chuyện như vậy thật sự đúng dịp xuất hiện trên người anh ta vậy sao?

Lắc lắc đầu, anh ta không tin, nhưng mấy ngày nay bản thân để tay lên ngực tự hỏi, có phải theo bản năng mà chú ý cô ta không? Có lúc ngoại trừ bề ngoài kia, trong lúc vô tình lộ ra thói quen tương tự với người kia...

Lily không nghe được tiếng an ủi như tưởng tượng, có chút không vui quay đầu nhìn về phía Tô Thụy đang thất thần, cho rằng anh ta vẫn còn thích Mặc Khuynh Thành, hừ lạnh một tiếng, “Anh Thụy, có phải anh vẫn còn thích cô ta hay không?”

Giọng điệu có chút cao, cũng khiến cho Tô Thụy nhíu mày.

“Lily, anh thích ai em không phải biết rõ sao?”

Không biết vì sao anh ta lại thấy cô gái hiền lành lương thiện lúc trước lại biến thành một người tràn đầy ghen tị, là ảo giác của anh ta hay vẫn là cô ta che giấu quá tốt. Nghĩ như vậy, đôi mắt liền trầm lại, không thể không chú ý phản ứng của Lily.

Đáng tiếc nếu là bình thường Lily có thể phát hiện ra anh ta có chỗ không thích hợp, nhưng bây giờ cô ta đã bị ghen tị che mờ hai mắt rồi.

“A, lúc trước là ai sau khi thấy tiện nhân Mặc Khuynh Thành không theo đuổi nữa, liền thất hồn lạc phách đâu?”

Dựa vào cái gì mà Mặc Khuynh Thành có thể có được hạnh phúc, rõ ràng cô ta mới là người ở trên, kết quả ngược lại vừa mất nhà, mất đi đứa nhỏ, càng vì báo thù mà phẫu thuật rồi trở về, đến cùng cũng là một chuyện thật buồn cười, coota không có cách nào lay động được một phân của Mặc Khuynh Thành!

“Làm sao em biết?”

Chuyện lúc đầu ngoại trừ mấy người bên ngoài kia, không có ai biết được, mà sao cô ta lại biết được, chẳng lẽ thật sự giống như lời bức thư kia viết, cô ta chính là Văn Tư Tư?

Giọng điệu mang theo chấn vấn làm Lily ảo não vài phần, sao lại thế này, nỗ lực lâu như vậy thế mà bị phá hủy vào giờ phút này rồi.

Quay đầu cắn môi dưới, vẻ mặt đáng thương lại hiện rõ ghen tị, “Anh Thụy, chuyện này nếu không phải Lê An An nói với em, có phải anh sẽ giấu diếm em cả đời không?”

Nói xong, Lily liền thuận thế vùi đầu vào trong ngực Tô Thụy, che đi ánh mắt của mình.

Đúng vậy, cô ta thương anh ta như vậy, rất yêu rất yêu, yêu đến hận không thể... Cắn anh ta một cái lại một cái...

Tô Thụy à Tô Thụy, anh phải biết, giá trị lợi dụng của anh sắp không còn rồi...

Cách đó không xa ở lầu hai, Lê An An hai tay ôm ngực, miệng chậc chậc.

“Hứa Tịnh, cậu nói hai người kia sao vẫn còn dính lấy nhau vậy?”

Hứa Tịnh ra vẻ thâm trầm, “Có lẽ, đây là cặn bã hấp dẫn nhau trong truyền thuyết?”

Lê An An kinh ngạc, vỗ “Bốp” một tiếng lên vai cô ấy, “Được, không hổ là Hứa ma ma, lời nói sắc bén!”

Không phải là căn bã hấp dẫn nhau sao, bằng không vì sao Văn Tư Tư vẫn luôn như âm hồn không tan cứ dây dưa bám lấy Tô Thụy chứ?

“Không phải lúc trước công tử đã gửi thư cho rồi sao? Sao Tô Thụy vẫn ngu ngốc như vậy?”

Đào Hề Nhiễm đầu đầy nghi ngờ, thật sự nghĩ không ra rốt cuộc Tô Thụy có phải đàn ông không.

Lê An An tri kỉ kéo vai cô lại, “Hề Nhiễm, cái này cậu không biết rồi, Tô Thụy này á, chỉ thích bạch liên hoa.”

Văn Tư Tư chính là đoán chắc được sở thích của Tô Thụy, mới có khả năng lấy thân phận của người khác xuất hiện bên cạnh anh ta, nhưng ngàn tính vạn tính, vẫn không đoán ra được thù hận của bản thân với Mặc Khuynh Thành, chỉ cần nơi nào có Mặc Khuynh Thành, cảm xúc của cô ta sẽ không tự chủ tiết lộ ra, cho nên mới để cho bọn họ dễ dàng phát hiện như vậy.

Hóa ra là như vậy...

Đào Hề Nhiễm cảm thấy có chút đáng tiếc, kì thực Tô Thụy trông cũng không tệ, chỉ là trong lòng tương đối kì lạ.

“Hề Nhiễm, cậu đừng mềm lòng, Tô Thụy này là không hợp với Khuynh Thành chúng ta.” Lê An An nhắc nhở, lại mang theo chút châm chọc, “Nhưng mà nếu cậu thực sự thấy hứng thú, chơi đùa cũng không tệ.”

Nhìn hai người đang ôm nhau ở kia, chỉ cần có thể khiến cho Văn Tư Tư không thoải mái, cô vẫn rất vui nhìn thấy, chỉ là hiện tại phải xem Đào Hề Nhiễm rồi...

“Không cần!”

Vẫy tay liên tục lắc đầu.

Cô không cần! Mỗi người đều có quyền thưởng thức cái đẹp, tuy trong công ty Mặc Ấn có rất nhiều soái ca, mà Tô Thụy ném vào bên trong cũng không chớp mắt, chỉ xem hơn món ngon, ngẫu nhiên ăn chút vẫn có thể thưởng thức.

“An ma ma, cậu tha cho mình đi, người như vậy, cũng không phải là gu của mình.”

“Không thú vị!” Nhàn nhạt châm chọc một câu, tiếp tục nhìn hai người phía dưới.

“Cốc cốc.”

“Vào đi.”

Trong phòng trang điểm lúc này, chỉ còn lại một mình Mặc Khuynh Thành.

Cửa phòng mở ra, nhìn thấy hai người không nên xuất hiện, Mặc Khuynh Thành kinh ngạc, “Anh hai, chị Hồng, sao hai người đến đây?”

Lấy mũ ra, lộ ra tóc dài thướt tha, Hồng Thủy oán giận: “Em gái Mặc kết hôn cũng không cho bọn tôi biết, có phải khinh thường chị Hồng của em rồi không?”

Tuy rằng anh ta biết Mặc Khuynh Thành vì tốt cho bọn họ, nhưng lúc này vẫn muốn nói ra.

“Hai người vất vả mới mới có thể từ bỏ tất cả ở bên nhau, chuyện này, tới hay không tới đều không sao.” Nếu có thể đến thì sao cô không cho bọn họ đến chứ, chỉ là hôm nay tới phải bảo đảm không có người nhận ra, “Anh hai, hai người đi vào không bị người khác nhận ra chứ?”

“Xung quanh đều là người Mặc gia, sợ cái gì.”

Cho dù là kết hôn, em gái cũng nghĩ cho mình, khiến anh không thể không cảm động.

Bàn tay dừng lại trên mái tóc cô, đôi mắt tràn đầy ôn nhu và không lỡ.

“Hừ!”

Hồng Thủy hừ lạnh một tiếng, nhìn bàn tay kia, thế nào cũng thấy chướng mắt.

Mặc Khuynh Thành nhìn bộ dáng ghen của anh ta, cười cầm lấy tay Mặc Giác, trách cứ: “Anh hai, giờ anh và em đều đã là người có gia đình, động tác thân mật như vậy vẫn không nên đâu.”

Ánh mắt chớp chớp, Mặc Giác nhìn Hồng Thủy phía sau,


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp