Đừng Như Vậy Đối Với Anh

Chương 58


10 tháng

trướctiếp

Sáng hôm sau, lúc Thẩm Ngật tỉnh dậy có chút đau đầu.

Đưa tay xoa xoa thái dương, ký ức về lần say rượu tối qua tràn về trong đầu.

Anh đã uống rất nhiều trong hôn lễ ngày hôm qua, lúc trở về còn có thể miễn cưỡng bảo trì sự tỉnh táo nhưng sau khi tắm xong, ngồi lại trong căn phòng ngủ quen thuộc, anh bỗng cảm có cảm giác say, ý thức cũng dần trở nên mơ hồ.

Tựa hồ như trở lại thời điểm mười một năm về trước, khi Ôn Nịnh vừa rời xa anh.

Anh quên hết những chuyện xảy ra sau này, trong đầu chỉ còn lại chuyện cô muốn rời đi mà thôi.

Nhớ lại chuyện bản thân sau đó còn ôm Ôn Nịnh khóc lóc, lại nói ra nhiều lời khẩn cầu như vậy, mặt của Thẩm Ngật không khỏi nóng lên vì xấu hổ.

Bên cạnh anh truyền đến một tiếng ư ưm, một đôi cánh tay vòng qua eo của anh, thân thể mềm mại ấm áp áp dựa vào anh, ở trong lòng của anh cọ cọ.

Thẩm Ngật theo thói quen nghiêng người, ôm cô vào lòng.

“Khất Khất.” Ôn Nịnh nhắm mắt lại, thanh âm cũng trở nên mơ hồ.

“Hả?” Thẩm Ngật cúi đầu nhìn cô.

Trầm mặc một lúc, Ôn Nịnh mở mắt ra: “Anh tỉnh rượu rồi sao?”

Đối mặt với nụ cười trong đôi mắt sáng ngời của cô, Thẩm Ngật càng cảm thấy xấu hổ, anh dời tầm mắt đi, không được tự nhiên “ừm” một tiếng.

Ôn Nịnh nâng tay lên nhưng không dời tay đi mà vòng tay qua cổ anh, ngẩng đầu hôn lên môi anh đầy cưng chiều: “Nếu không phải do anh uống say, em cũng không biết được trước đó anh đã sống cực khổ như vậy.”

Thẩm Ngật nhẹ nhàng phủ nhận: "Không có, đều đã qua hết rồi."

Vẫn là câu trả lời giống như trước đây.

“Sau khi tỉnh táo liền mạnh miệng như vậy.” Ôn Nịnh không còn cách nào khác, trở mình áp lên ngực anh.

Thẩm Ngật nhìn Ôn Nịnh tới gần, cúi người chạm vào tai của anh sau đó cắn nhẹ một cái.

Bị tiếng thở phả vào vành tai, ấm áp giống như lông vũ lướt qua vậy.

Trong lòng Thẩm Ngật có cảm giác bản thân đang ôm một con thỏ, trái tim cứ đập liên hồi.

Hôm nay họ không có gì để làm, bọn họ có thể sử dụng khoảng thời gian rảnh này một cách thoải mái và thỏa thích.

Lòng bàn tay của Thẩm Ngật áp lên vòng eo thon của cô, ánh sáng và bóng tối trong mắt anh dao động.

Tháng sáu, nhiệt độ ở Nam Khê đang từng ngày tăng cao, trong phòng ngủ bật điều hòa, gió lạnh quét qua người nhưng cũng không tản mát được bao nhiêu hơi nóng.

Một cuộc vui nhẹ nhàng diễn ra.

Sau khi tắm xong, đi ra khỏi phòng tắm, Ôn Nịnh mặc một bộ váy, quay lưng về phía Thẩm Ngật nói: “Giúp em kéo khóa lên đi.”

Tấm lưng thon thả trắng nõn của cô có đầy vết đỏ, Thẩm Ngật vén lọn tóc xoăn của cô ra sau, nhẹ nhàng kéo khóa lên, giúp cô

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp